Chương 6 – Lưỡi Hái của Thần Chết: Trận Chiến Với Shanks
Bầu trời trên Làng Foosha hôm ấy đột nhiên trở nên nặng nề lạ thường.
Những đám mây cuộn xoáy, gió biển thổi ngược chiều, còn sóng ngoài khơi gào lên dữ dội như báo trước một cơn bão sắp ập đến.
Makino từ quán rượu chạy ra, thấy hai người đàn ông đối mặt giữa quảng trường – Shanks, Tứ Hoàng tương lai, và Sơn, kẻ lạ mặt mang khí thế vượt khỏi giới hạn loài người.
“Ngươi mạnh đấy, Sơn.” – Shanks cười nhạt, mái tóc đỏ tung bay trong gió. – “Nhưng ở đây, ta không cho phép ai gây rối.”
Sơn không đáp.
Một luồng năng lượng đen xen vàng bốc lên quanh anh, khiến không khí rung chuyển. Hệ thống vợ cả vang lên trong đầu anh, giọng dịu nhưng tràn đầy phấn khích:
“Chồng à… kích hoạt không gian vũ khí. Mở kho thần giới.”
Sơn khẽ giơ tay phải, xoay nhẹ cổ tay.
Không gian trước mặt anh nứt ra như mặt gương vỡ, để lộ một vùng hư vô xoáy tròn. Từ trong đó, ánh sáng bạc lấp lánh rọi ra, và anh thò tay vào – như thể xuyên qua mọi chiều không gian.
“Triệu hồi: Lưỡi Hái của Thần ch.ết – vô hạn.”
Một tiếng “keng” trầm rền vang lên, rồi một luồng sáng đen pha tím xé toạc không trung. Khi ánh sáng tan đi, trong tay Sơn đã là một vũ khí khổng lồ, chuôi dài, lưỡi cong sắc bén phản chiếu ánh hoàng hôn, toát ra hơi thở của tử thần.
Cả vùng trời dường như ngưng đọng.
Ngay cả Shanks cũng khẽ nheo mắt. Cảm nhận được Haki Bá Vương của chính mình đang bị đè ép – không phải bởi sức mạnh, mà là nỗi sợ bản năng trước một thứ vượt xa trí hiểu con người.
Makino run nhẹ, nắm chặt tay, lùi về sau:
“Cái… cái gì vậy? Chỉ cần nhìn thôi… cũng cảm thấy như linh hồn mình đang bị nuốt mất…”
Sơn đứng đó, lưỡi hái trong tay tỏa ra luồng hắc khí xoáy quanh, mặt đất dưới chân anh nứt ra từng đường.
Giọng anh vang lên trầm thấp nhưng vang vọng khắp không gian:
“Ta không muốn giết ai. Nhưng ta muốn biết – sức mạnh của Tứ Hoàng tương lai mạnh đến đâu.”
Shanks mỉm cười. Ánh sáng Haki đỏ sẫm bùng lên quanh người anh, những vệt sấm xanh điện chạy dọc qua không trung.
“Thú vị đấy, Sơn. Vậy thì ta cũng sẽ không nương tay.”
ẦM!!!
Hai nguồn năng lượng va chạm.
Trên bầu trời, sấm sét rạch ngang, không khí dồn nén vỡ ra thành sóng xung kích. Gió cuộn quanh đảo, biển gầm dữ dội, và mặt đất rung lên như bị một vị thần thức tỉnh.
Shanks phóng tới, thanh kiếm Griffin của anh lóe sáng, chém thẳng xuống.
Sơn giơ lưỡi hái, một tay vung nhẹ — âm thanh kim loại chạm nhau vang vọng như sấm, nhưng không ai thấy rõ chuyển động, chỉ thấy hai bóng người biến mất rồi xuất hiện ở hai đầu bờ biển.
Hệ thống vang lên:
“Cảnh báo: sức mạnh của chồng vượt ức chế. Bao tay vô hạn đang hoạt động 98% giới hạn.”
Sơn khẽ cười:
“Chỉ 98% thôi mà đã khiến Tứ Hoàng chùn chân ư?”
Shanks siết chặt kiếm, mồ hôi lăn trên trán – không vì sợ, mà vì lần đầu tiên anh cảm nhận được thứ áp lực… như đang đứng trước chính Thần ch.ết.
Hai người nhìn nhau. Không cần nói.
Rồi cùng lúc, bùng nổ Haki, mặt đất tan rã, bầu trời nứt vỡ — và trận chiến giữa hai huyền thoại bắt đầu.
⸻
Kết chương:
Makino ngẩng đầu nhìn lên, đôi mắt phản chiếu ánh sáng của hai luồng năng lượng khổng lồ đang va chạm.
“Hai người đó… không thuộc về thế giới này…”











