Xuyên Việt Thành Trúc Mã Pháo Hôi Của Vạn Nhân Mê
✍ Thiếp Tại Sơn Dương
Hoàn thành
Xuyên KhôngTrọng SinhĐam Mỹ
105 chương
7,741 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Xuyên sách
- Chương 2: Chuyển trường
- Chương 3: Lâm Thủy
- Chương 4: Tạ Tuy
- Chương 5: Đưa thuốc
- Chương 6: Lý giải
- Chương 7: Cãi nhau
- Chương 8: Nhà
- Chương 9: Trọ ở trường
- Chương 10: Dòng suối nhỏ
- Chương 11: Hả giận
- Chương 12: Sợ cậu nha
- Chương 13: Cái ôm vị bạc hà
- Chương 14: Định lý giá trị trung bình Lagrange
- Chương 15: Cha Tống táo bạo
- Chương 16: Tháng chín
- Chương 17: Cùng bàn
- Chương 18: Vương Từ
- Chương 19: Chúc Chí Hành
- Chương 20: Đánh người
- Chương 21: Người quen gặp mặt
- Chương 22: Bài phát biểu
- Chương 23: Chúng sinh trần ai
- Chương 24: Ông xã nón xanh của cưng
- Chương 25: Tuy Dụ Nhi An*
- Chương 26: Tập xác định
- Chương 27: Bạn cùng bàn của tôi
- Chương 28: Husband
- Chương 29: Tiết thể dục
- Chương 30: Văn phòng
- Chương 31: Báo ứng nhân quả
- Chương 32: Vậy tôi có được thưởng gì không?
- Chương 33: Hehe
- Chương 34: Tòa Thư Sơn
- Chương 35: Hơi đau một chút
- Chương 36: Một cái tát
- Chương 37: Gọi phụ huynh
- Chương 38: Hệ thống, cậu trở về đi thôi!
- Chương 39: Bệnh
- Chương 40: Mất mặt
- Chương 41: Niệm niệm bất vong
- Chương 42: Tò mò về thành tích của tôi như vậy ư?
- Chương 43: Là tôi theo đuổi cậu
- Chương 44: Kỳ thi tháng
- Chương 45: Giáo bá bận rộn
- Chương 46: Thành tích
- Chương 47: Tôi không cấm dục
- Chương 48: Lỗi lầm
- Chương 49: Tần gia
- Chương 50: Sự thật hay thử thách
- Chương 51: Từ khi gặp được cậu
- Chương 52: Kiểm điểm
- Chương 53: Dạ tiệc
- Chương 54: Môn đăng hộ đối
- Chương 55: Anh tốt nhất đừng
- Chương 56: Chờ được sửa
- Chương 57: Không có hôn! Có! Canh hai*
- Chương 58: Là vị bạc hà à
- Chương 59: Yêu em là bản năng
- Chương 60: Đến muộn
- Chương 61: Bình tĩnh một chút
- Chương 62: Bình tĩnh rồi sao?
- Chương 63: Học tập cho giỏi
- Chương 64: Đại hội thể dục thể thao
- Chương 65: Thanh mai trúc mã
- Chương 66: Còn rất hung dữ
- Chương 67: Trại đông
- Chương 68: Kiếp trước
- Chương 69: Băng qua vạch đích
- Chương 70: Lời trong lòng khó nói
- Chương 71: Chuyện cũ
- Chương 72: 008
- Chương 73: Tin không
- Chương 74: Tôi từ giấc mơ tỉnh dậy
- Chương 75: Như ngọn cỏ trước thềm xuân
- Chương 76: Giáo bá ngồi bên cạnh hô ‘nice’
- Chương 77: Tiệc Nguyên Đán
- Chương 78: Nói chuyện
- Chương 79: Bị nhốt
- Chương 80: Triệu Tử Vũ
- Chương 81: Tỉnh lại
- Chương 82: Buổi tối thứ hai
- Chương 83: Ai cút về thành phố A
- Chương 84: Tôi không thích bọn họ
- Chương 85: Hãy mở mắt lúc bình minh
- Chương 86: Nụ hôn chúc ngủ ngon
- Chương 87: Thi cuối kì
- Chương 88: Từ bỏ chức nghiệp giang tinh, hoàn lương
- Chương 89: Trở về thành phố A
- Chương 90
- Chương 91: Bí mật
- Chương 92: Hệ thống
- Chương 93: Yến hội
- Chương 94: Tạ gia
- Chương 95: Rất nhớ cậu
- Chương 96: Bạn gái
- Chương 97: Tạ Linh Xu
- Chương 98: Tôi đều biết
- Chương 99: Nhật ký
- Chương 100: Niệm niệm bất vong (1)
/2
Thể loại: Hào môn thế gia, trọng sinh, hệ thống, xuyên sách
Vai chính: Tống Dụ
Cp: Trọng sinh công x Xuyên sách thụ
Edit/ Trans: Cá Sấu
Beta: Lee Linh
Văn án
Tống Dụ đang đọc một bộ truyện đam mỹ đô thị, là kiểu cường thủ hào đoạt, lại còn ngược luyến tình thâm.
Trong bộ đó có nhân vật chính Tạ Tuy, là một người có gia thế hiển hách, là người sinh ra đã mang lên vô số hào quang, tính tình thanh lãnh, bề ngoài cao quý cấm dục, cự tuyệt người ngàn dặm.
Chính vì thế mà thu hút rất nhiều người (bệnh thần kinh) theo đuổi, nào là học trưởng ôn nhu, giám đốc thâm tình cố chấp, đối thủ ngạo kiều,...ai ai cũng là người có quyền thế, đều là nhân tài trong các lĩnh vực, thế nhưng tất cả đều vì Tạ Tuy mà điên cuồng
Sau khi vượt qua một loạt quá trình ngược tâm ngược thân, ba người quyết định liên thủ lật đổ Tạ gia, giam cầm Tạ Tuy, đập nát tự tôn của hắn, biến hắn thành sủng vật chỉ có thể dựa vào mình.
Lúc một nhóm độc giả gào thét “Oa oa oa, thiệt cảm động~” thì –
Tống Dụ giận điên lên, không muốn đọc cái truyện làm cay con mắt này nữa, mắng một câu “Ngớ ngẩn”, lập tức tắt máy.
Kết quả, vừa tỉnh dậy, cậu đã xuyên không.
Xuyên thành tam thiếu gia Tống gia, thanh mai trúc mã của Tạ Tuy, nhân vật trong sách sẽ chết vì bệnh tật dưới vài nét bút của tác giả.
Tống Dụ rất khổ sở, đồng thời trong lòng cũng làm ra quyết định – ba cái tên khốn nạn óc chó kia, đừng hòng tới gần tiểu trúc mã của cậu!
Tạ Tuy trời sinh tính tình lãnh đạm, sống hai đời đều chưa từng thử qua cảm giác yêu một người, cũng chưa từng có cảm giác được người khác bảo vệ.
Sau khi nắm giữ được ba nhà hào môn, đâm kẻ thù, hắn trọng sinh về thời mười lăm tuổi, giấu trong lòng sự thô bạo cùng âm lãnh, ngụy trang ra bộ dáng thiếu niên ôn nhu thanh nhuận của mình.
Mọi thứ đều giống như trước đây, riêng chỉ có cậu trúc mã nho nhỏ ở kiếp trước chỉ là một ký ức xám xịt mờ nhạt, nhưng lần này lại đặc biệt không như cũ.
Như một làn gió mùa xuân thổi qua mặt đất băng giá, có một người ở trong vực sâu siết chặt bàn tay dính đầy máu tươi của hắn.
Tống Dụ như đang phát tiết mà xé bức thư thông báo kia, tức giận: “Cậu không cần phải để ý những người kia, đừng tin lời ngon tiếng ngọt của bọn họ. Bọn họ chính là đám cặn bã, chữ ‘thích’ của bọn họ không đáng giá, cậu không được thích bọn họ, được không?”
Tạ Tuy chăm chú nhìn cậu thật lâu, cười: “Được, tớ không thích bọn họ.”
Tôi chỉ thích em.
∼♥∼
Giới thiệu vắn tắt tác phẩm
Tống Dụ đọc một quyển tiểu thuyết tên là ‘Sự khống chế ôn nhu’, trong truyện nhân vật chính Tạ Tuy thân thế bi thảm, lẻ loi hiu quạnh, từ nhỏ đã sống trong những lời đồn đãi cay nghiệt, gặp phải đều là đám cặn bã, chịu đủ ức hiếp cùng lừa dối, khiến cậu tức giận tới uống sạch chai nước khoáng. Vừa xuyên vào trong sách, cậu trở thành người trúc mã nho nhỏ chỉ lên sân khấu vài lần của Tạ Tuy, Tống Dụ tâm tình phức tạp, quyết định bảo vệ hắn, làm bạn của hắn, cách xa đám cặn bã kia. Câu chuyện này thoải mái không ngược, kể về sinh hoạt trong học đường của nhân vật chính cùng quá trình trưởng thành của họ, kiêm thêm vả mặt lũ khốn nạn, là một tác phẩm vườn trường ấm áp.
Vai chính: Tống Dụ
Cp: Trọng sinh công x Xuyên sách thụ
Edit/ Trans: Cá Sấu
Beta: Lee Linh
Văn án
Tống Dụ đang đọc một bộ truyện đam mỹ đô thị, là kiểu cường thủ hào đoạt, lại còn ngược luyến tình thâm.
Trong bộ đó có nhân vật chính Tạ Tuy, là một người có gia thế hiển hách, là người sinh ra đã mang lên vô số hào quang, tính tình thanh lãnh, bề ngoài cao quý cấm dục, cự tuyệt người ngàn dặm.
Chính vì thế mà thu hút rất nhiều người (bệnh thần kinh) theo đuổi, nào là học trưởng ôn nhu, giám đốc thâm tình cố chấp, đối thủ ngạo kiều,...ai ai cũng là người có quyền thế, đều là nhân tài trong các lĩnh vực, thế nhưng tất cả đều vì Tạ Tuy mà điên cuồng
Sau khi vượt qua một loạt quá trình ngược tâm ngược thân, ba người quyết định liên thủ lật đổ Tạ gia, giam cầm Tạ Tuy, đập nát tự tôn của hắn, biến hắn thành sủng vật chỉ có thể dựa vào mình.
Lúc một nhóm độc giả gào thét “Oa oa oa, thiệt cảm động~” thì –
Tống Dụ giận điên lên, không muốn đọc cái truyện làm cay con mắt này nữa, mắng một câu “Ngớ ngẩn”, lập tức tắt máy.
Kết quả, vừa tỉnh dậy, cậu đã xuyên không.
Xuyên thành tam thiếu gia Tống gia, thanh mai trúc mã của Tạ Tuy, nhân vật trong sách sẽ chết vì bệnh tật dưới vài nét bút của tác giả.
Tống Dụ rất khổ sở, đồng thời trong lòng cũng làm ra quyết định – ba cái tên khốn nạn óc chó kia, đừng hòng tới gần tiểu trúc mã của cậu!
Tạ Tuy trời sinh tính tình lãnh đạm, sống hai đời đều chưa từng thử qua cảm giác yêu một người, cũng chưa từng có cảm giác được người khác bảo vệ.
Sau khi nắm giữ được ba nhà hào môn, đâm kẻ thù, hắn trọng sinh về thời mười lăm tuổi, giấu trong lòng sự thô bạo cùng âm lãnh, ngụy trang ra bộ dáng thiếu niên ôn nhu thanh nhuận của mình.
Mọi thứ đều giống như trước đây, riêng chỉ có cậu trúc mã nho nhỏ ở kiếp trước chỉ là một ký ức xám xịt mờ nhạt, nhưng lần này lại đặc biệt không như cũ.
Như một làn gió mùa xuân thổi qua mặt đất băng giá, có một người ở trong vực sâu siết chặt bàn tay dính đầy máu tươi của hắn.
Tống Dụ như đang phát tiết mà xé bức thư thông báo kia, tức giận: “Cậu không cần phải để ý những người kia, đừng tin lời ngon tiếng ngọt của bọn họ. Bọn họ chính là đám cặn bã, chữ ‘thích’ của bọn họ không đáng giá, cậu không được thích bọn họ, được không?”
Tạ Tuy chăm chú nhìn cậu thật lâu, cười: “Được, tớ không thích bọn họ.”
Tôi chỉ thích em.
∼♥∼
Giới thiệu vắn tắt tác phẩm
Tống Dụ đọc một quyển tiểu thuyết tên là ‘Sự khống chế ôn nhu’, trong truyện nhân vật chính Tạ Tuy thân thế bi thảm, lẻ loi hiu quạnh, từ nhỏ đã sống trong những lời đồn đãi cay nghiệt, gặp phải đều là đám cặn bã, chịu đủ ức hiếp cùng lừa dối, khiến cậu tức giận tới uống sạch chai nước khoáng. Vừa xuyên vào trong sách, cậu trở thành người trúc mã nho nhỏ chỉ lên sân khấu vài lần của Tạ Tuy, Tống Dụ tâm tình phức tạp, quyết định bảo vệ hắn, làm bạn của hắn, cách xa đám cặn bã kia. Câu chuyện này thoải mái không ngược, kể về sinh hoạt trong học đường của nhân vật chính cùng quá trình trưởng thành của họ, kiêm thêm vả mặt lũ khốn nạn, là một tác phẩm vườn trường ấm áp.