- Chương 1: Người phụ nữ đơn thuần đến ngốc nghếch
- Chương 2: Cô ta sẽ chờ đến khi người đàn ông này li hôn
- Chương 3: Có một người phụ nữ không oán không hối chờ đợi anh
- Chương 4: Máu chảy đầy mình, vẫn nhắm mắt làm ngơ
- Chương 5: Chỉ có Tiểu Mỹ Nữ hiểu cô
- Chương 6: Thế giới này rõ buồn cười, đám đàn ông lại cứ thích che giấu đi tình yêu đích thực của mình...
- Chương 7: Cho đến nhiều năm sau, Lạc Minh Khải mới biết, từ đầu đến cuối mình đã thua hoàn toàn
- Chương 8: Mỗi ngày cô đều nhận được một bó hoa hồng đỏ lớn, ve vãn đến cực điểm
- Chương 9: Sao anh lại có thể điều tra ra mọi điều bất thường?
- Chương 10: Ngu ngốc, đần độn đến vô phương cứu chữa, việc cô thực sự nên làm là tránh xa anh ra
- Chương 11: Bước chân cô mạnh mẽ, hoàn toàn không giống với Mộc Lương Tây nhu nhược đến bất trị cùa ngày thường
- Chương 12: Cô bé, hình như em ngày càng xấu tính đấy
- Chương 13: Đùa giỡn dưới mi mắt kẻ khác, thế này mới thật sự là giở thủ đoạn
- Chương 14: Nếu anh và Mộc Lương Tây có con, không biết nó sẽ trông như thế nào?
- Chương 15: Anh tựa vào thân cây, không phát hiện ra tim mình đã lỗi nhịp
- Chương 16: “Đúng vậy đó, vì em là một cô gái ngốc nghếch, nên muốn tìm một người đàn ông thông minh, để kéo trình độ một
- Chương 17: Cô vươn tay sờ mặt của anh, chân thực như thế này, chẳng phải ảo giác, chẳng phải tưởng tượng, càng chẳng phải n
- Chương 18: “Mày vì báo thù, đã phải trả giá rất nhiều. Đây là con đường mà mày phải đi, mày không có tư cách rút lui.”
- Chương 19: “Vì sao em lại là con gái của Mộc Chính Nguyên?”
- Chương 20-1: “Thế sao anh lại là con trai của Lạc Thịnh Hoa?”
- Chương 20-2: “Tựa như ước nguyện của tôi, đó là khiến cho mong ước của anh mãi mãi cũng không thể trở thành sự thật.”
- Chương 21: Bắt gặp ánh mắt của Lục Diên Chiêu, sau đó y lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm
- Chương 22: “Lạc Minh Khải, không ngại chúng ta đấu một lần chứ?”
- Chương 23: “Chớ có tiếp xúc gì với Lục Diên Chiêu đấy.”
- Chương 24: “Anh giúp tôi đi, anh muốn tôi làm gì cũng được…”
- Chương 25: Lương Tây lắc đầu, “Tôi chờ anh ta chủ động xuất hiện trước mặt tôi.”
- Chương 26: “Mộc Lương Tây, sao mày vẫn còn có thể ôm mộng tưởng đối với người đàn ông đó nhỉ?”
- Chương 27-1: “Bố ạ, nguyện vọng lớn nhất của con chính là có thể bảo vệ bố và mẹ.”
- Chương 27-2: “Sao anh lại nói con gái chúng ta như thế chứ…” Có âm mưu…
- Chương 28: “Ngày nào đó tôi sẽ đùa chết người trong lòng cậu, chắc sẽ vui lắm nhỉ.”
Ai cũng biết chồng cô có người phụ nữ khác, kể cả cô.
***
Lục Diên Chiêu nói: “Tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào độc ác như cô.”
Anh ta nói rất đúng, không có người phụ nữ nào độc ác như cô, tàn nhẫn như cô, tự tay dệt cho mình một giấc mộng, cuối cùng lại tự tay phá hủy nó từng chút từng chút một…