- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18-1
- Chương 18-2
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26: "Tôi chỉ muốn thỏa mãn giấc mơ đó thôi."
- Chương 27-1
- Chương 27-2
- Chương 28: "Mộc Lương Tây, trên đời này không có bữa ăn nào là miễn phí đâu!"
- Chương 29: Ai cũng không thể cản bước cô, kể cả anh ta.
- Chương 30: Cô nghĩ, ngày hôm nay quả là náo nhiệt.
- Chương 31: Mộc Lương Tây, mày ghen ư?
- Chương 32: Trái tim cô, ở một giây sau, hoàn toàn lạnh như băng.
- Chương 33: Gϊếŧ anh ta, gϊếŧ chết anh ta...
- Chương 34: Hết giá trị.
- Chương 35: Nhưng cô biết, những thứ mình đã đánh mất không thể quay về được nữa.
- Chương 36: "Đừng đi, anh đừng như vậy, đừng bỏ em mà."
- Chương 37: Trốn lâu quá, sẽ tự động chui ra...
- Chương 38: "Chúng ta bớt chút thời gian gặp nhau đi?"
- Chương 39: Nếu Mộc Lương Tây hại chết con của Hạ Niệm Ý.
- Chương 40: Mộc Lương Tây, mày phải sống, sống tốt hơn so với bất kì ai.
- Chương 41: "Anh sắp được làm bố rồi!"
- Chương 42: Bắt đầu tư bây giờ, con của Lạc Minh Khải anh đã chết rồi.
- Chương 43: Không có bạn bè tuyệt đối, cũng không có kẻ thủ tuyệt đối.
- Chương 44: "Em nói dối tôi sao?"
- Chương 45: "Hóa ra em đã biết từ lâu..."
- Chương 46: "Quả nhiên là con gái của Mộc Chính Nguyên."
- Chương 47: Cô nói nhẹ nhàng nhưng toàn thân Hạ Niệm Ý đều run rẩy
- Chương 48: "Có phải em làm không?"
- Chương 49: Đáng đời bọn họ lắm
- Chương 50: Lật ngược ván cờ
- Chương 51: Đi lấy giấy xác nhận ly hôn, lý do này đã đủ chưa?
- Chương 52: Cô cười, dáng vẻ chật vật, so với lúc cô khóc còn khó coi hơn
- Chương 53: Mộc Lương Tây, mày thật vô dụng
- Chương 54: Khi tôi đau đớn chính là thế này đây, một mình tự nuốt bi thương
- Chương 55: Cô muốn nói là: "Tôi đã không còn yêu anh nữa."
- Chương 56: Ngoại truyện 1: Trang viên Hoa Hồng
- Chương 57: Ngoại truyện 2: Mộc Lương Tây
Ai cũng biết chồng cô có người phụ nữ khác, kể cả cô.
***
Lục Diên Chiêu nói: "Tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào độc ác như cô."
Anh ta nói rất đúng, không có người phụ nữ nào độc ác như cô, tàn nhẫn như cô, tự tay dệt cho mình giấc mộng, cuối cùng lại tự tay phá hủy nó từng chút từng chút một…
Một người phụ nữ không dám bước vì sợ, còn người đàn ông thì do dự, mải bận lòng, liệu có hay không có thể sánh đôi.
Đọc thử nhé!!!!!!!
***
Lục Diên Chiêu nói: "Tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào độc ác như cô."
Anh ta nói rất đúng, không có người phụ nữ nào độc ác như cô, tàn nhẫn như cô, tự tay dệt cho mình giấc mộng, cuối cùng lại tự tay phá hủy nó từng chút từng chút một…
Một người phụ nữ không dám bước vì sợ, còn người đàn ông thì do dự, mải bận lòng, liệu có hay không có thể sánh đôi.
Đọc thử nhé!!!!!!!