Yêu Thương Muộn Màng: Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc Trùng Sinh
✍ Phương Kanddy
44 chương
825 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44: Ngoại truyện kiếp trước
Thể loại: Hiện đại - Trùng sinh - Đô thị - nam mạnh mẽ cố chấp - Sủng - Ngược đều có - 3S
Chú ý: Nữ chính trùng sinh, nam chính + phụ cũng trùng sinh
Nhân vật: Hàn Ngữ Yên, Hạ Vũ Thiên, Đường Vân Tuyệt
Editor: Hàn Huyên
Cô cứ nghĩ chỉ cần cô nhẫn nại, cố gắng, thì anh sẽ quay lại nhìn cô, cho cô một ít tình cảm của anh, cho cô một ít hi vọng để tiếp tục bên cạnh anh, nhưng không, anh lạnh lùng tuyệt tình, còn có... ác độc. Đem cô dẫm nát không chút thương tình. Thời điểm cô đem bộ tài sản của gia đình chuyển sang tên anh, giúp anh đem công ty sắp phá sản vực dậy. Cho rằng lúc nói ra có thể làm anh cảm động, chính là không thể ngờ được anh vô tâm vô phế không hề biết mọi chuyện cô làm vì anh, cùng người phụ nữ anh yêu kia dây dưa trong phòng họp, họ cùng nhau yêu đương nồng thắm trước mặt cô.
Cho dù vậy, cô vẫn âm thầm quan tâm anh, kết quả cô nhận được thì sao?
Một chiếc xe như gió lốc lao về phía cô, anh cũng ở đó, như điên gọi xe cứu thương, lúc cô ngã xuống, máu túa ra từng tia phun đỏ rực, cố gượng mở to mắt nhìn gương mặt lo lắng đến loạn lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng của anh.
-Anh nói: " Chỉ cần giữ lại đôi mắt của cô ta, còn lại tùy các người xử lí "
- Một cuộc điện thoại gọi đi: " Nhan Nhan, anh đã tìm được mắt cho em, chúng ta có thể cùng nhau ngắm mặt trời mọc rồi".
Sự thật tàn nhẫn, cay đắng, cho đến chết đi cô mới biết được.
Trùng sinh, trở lại, cô rốt cục mới biết từ đầu đến cuối luôn có một người âm thầm yêu cô yêu đến mức sau khi cô mất ba ngày, anh cũng đua xe cố ý lao xuống vực.
Trùng sinh, trở lại, anh quyết định cho dù là thủ đoạn gì, cho dù cô hận anh, anh nhất định cũng đem cô cột bên người, anh sẽ không thầm lặng bên cạnh cô nữa, cũng không trơ mắt nhìn cô chết trước mặt anh, một kiếp là quá đủ.
Anh nói: -" Có thể em không tin anh, nhưng anh đã yêu em từ kiếp trước, lại không bảo vệ được em, cho nên kiếp này cho dù em chán ghét anh, anh cũng không buông tay."
Cô nói: - " Đồ ngốc, anh nhất định không thể ngu ngốc như kiếp trước, không được ngu ngốc nhìn em chết trước mặt anh."
Trùng sinh, trở lại, anh tìm mọi cách bù đắp tổn thương kiếp trước anh gây ra cho cô, nhưng cô như trở thành một người khác, luôn nhìn anh bằng ánh mắt ghê tởm, không có yêu thương, không có nồng nhiệt, chỉ có băng hàn giá lạnh, anh đau đớn, nhưng anh nhất định không buông cô ra một lần nào nữa. Sai lầm một kiếp, như vậy là quá đủ.
Anh nói -" Anh sẽ không buông tay".
Cô nói -" Tôi cảm thấy bàn tay anh thật kinh tởm, tôi sẽ cho tay anh chạm vào tôi sao??"