- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53: Hôn một lúc
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: “Đổi tư thế đi”
- Chương 57
- Chương 58: Cô đã bẩn…
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64: “Em muốn ngủ với anh.”
- Chương 65: “Anh không cần lo lắng.”
- Chương 66: “Ngoan như vậy.”
- Chương 67
- Chương 68: Ngoại truyện 1
- Chương 69: Ngoại truyện 2
- Chương 70: Ngoại truyện 3: Ảnh cưới
- Chương 71: Ngoại truyện 4: Ảnh cưới
- Chương 72: Ngoại truyện 5: Tết Nguyên Đán
- Chương 73: Ngoại truyện 6: Cuộc sống thường ngày sau khi kết hôn
- Chương 74: Ngoại truyện 7: Cuộc sống thường ngày sau khi kết hôn
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77: Ngoại truyện 7: Hứa Nguyên Hách
- Chương 78: Ngoại truyện: Hứa Nguyên Hách
1. Từ khi còn bé, mọi người đã gọi cô là nhóc mập, béo ú, lợn béo..
Cô cũng nhanh chóng quên mất tên thật của mình.
Vào một buổi chiều năm lớp 10, cô bị cả lớp bỏ lại, một mình quét dọn những chiếc lá rụng ở khu vườn sau trường.
Cơn gió thổi bay những chiếc lá, đang lúc ngẩn ngơ, cô nhìn thấy nắng chiều chiếu lên gương mặt xa lạ nào đó, anh mỉm cười dịu dàng: “Phương Nam Chi, em cần giúp một tay không?”
[Có một người đã gọi tên em vào thời khắc em tự ti nhất, vì thế, em nhớ anh cả đời.]
2. Sau này, Phương Nam Chi tốn rất nhiều công sức để mình ngày một xuất sắc hơn.
Nhưng vào lúc cụm từ “rực rỡ chói loà” đã được dùng để miêu tả cô, cô vẫn không thể tỏ tình được với anh.
Vào năm hai đại học, cô lén đi với bạn để đến xem anh chơi bóng rổ, nhìn thấy một bạn nữ vẫn luôn theo đuổi anh ráo riết đang xin số WeChat của anh.
Cổ họng Phương Nam Chi đắng chát, đứng dậy rời đi.
Nhưng vừa mới rời khỏi khán đài thì đã thấy người nào đó băng qua mọi người, đứng chắn trước mặt cô.
“Tôi không muốn add friend cậu.”
“Em đừng đi mà.”
*
Hướng dẫn đọc:
1. Nữ chính là ngọc quý bị phủ bụi trần, sẽ biến thành mỹ nữ.
2. Chênh lệch hai tuổi, nửa vườn trường, yêu thầm.
Tag: Hiện đại, Ngọt, Cưng chiều, Yêu thầm, Thanh xuân vườn trường
Cô cũng nhanh chóng quên mất tên thật của mình.
Vào một buổi chiều năm lớp 10, cô bị cả lớp bỏ lại, một mình quét dọn những chiếc lá rụng ở khu vườn sau trường.
Cơn gió thổi bay những chiếc lá, đang lúc ngẩn ngơ, cô nhìn thấy nắng chiều chiếu lên gương mặt xa lạ nào đó, anh mỉm cười dịu dàng: “Phương Nam Chi, em cần giúp một tay không?”
[Có một người đã gọi tên em vào thời khắc em tự ti nhất, vì thế, em nhớ anh cả đời.]
2. Sau này, Phương Nam Chi tốn rất nhiều công sức để mình ngày một xuất sắc hơn.
Nhưng vào lúc cụm từ “rực rỡ chói loà” đã được dùng để miêu tả cô, cô vẫn không thể tỏ tình được với anh.
Vào năm hai đại học, cô lén đi với bạn để đến xem anh chơi bóng rổ, nhìn thấy một bạn nữ vẫn luôn theo đuổi anh ráo riết đang xin số WeChat của anh.
Cổ họng Phương Nam Chi đắng chát, đứng dậy rời đi.
Nhưng vừa mới rời khỏi khán đài thì đã thấy người nào đó băng qua mọi người, đứng chắn trước mặt cô.
“Tôi không muốn add friend cậu.”
“Em đừng đi mà.”
*
Hướng dẫn đọc:
1. Nữ chính là ngọc quý bị phủ bụi trần, sẽ biến thành mỹ nữ.
2. Chênh lệch hai tuổi, nửa vườn trường, yêu thầm.
Tag: Hiện đại, Ngọt, Cưng chiều, Yêu thầm, Thanh xuân vườn trường