- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
Tác giả: Vương Tam Cửu
Editor: chè mè đen
Số chương: 50 chương
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Song C, Hào môn thế gia
Giới thiệu:
Sơ Xuân là người câm.
Từ thời học sinh, cô giống như một cái đuôi nhỏ đi theo sau thiếu gia Tạ Yến của nhà họ Tạ, người đã đính hôn với cô.
Đưa dù cho anh vào ngày mưa, đưa nước cho anh vào ngày nóng.
Gánh trách nhiệm khi anh làm chuyện xấu, chạy việc vặt đi đưa thư giúp anh.
Từng dùng thân hình gầy gò của mình dìu anh đến phòng y tế khi anh bị thương, loạng choạng cả đoạn đường.
Cố gắng hết sức, cuối cùng đổi lại một câu của anh “Chỉ là bạn mà thôi”.
–
Sau đó nhà họ Sơ gặp biến cố, Sơ Xuân ra nước ngoài khám bệnh. Trước khi đi, cô ra dấu với Tạ Yến: Em sẽ chờ anh đến năm 25 tuổi.
Kể từ đó, không còn cái đuôi nhỏ khó chịu nào nữa trong thế giới của Tạ Yến.
Ba năm sau, bạn bè tụ tập.
Khi một cô gái mặc áo trắng váy đen, cử chỉ đoan chính xuất hiện, căn phòng riêng trở nên hỗn loạn.
Anh em vỗ vai Tạ Yến: “Em gái mới, là người dẫn chương trình có giọng nói rất hay, đáng tiếc đã có bạn trai.”
Nhìn Sơ Xuân bị đám đàn ông vây quanh, Tạ Yến lặng lẽ bóp nát ly rượu trong tay.
Trên con đường rợp bóng cây, Tạ Yến ngăn Sơ Xuân lại.
“Không phải em nói sẽ chờ tôi đến năm 25 tuổi hay sao?”
Cô tỏ vẻ bình tĩnh: “Không chờ.”
Đôi mắt anh đỏ hoe, giọng nói khàn khàn, “Nhưng tôi đang chờ.”
Editor: chè mè đen
Số chương: 50 chương
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Song C, Hào môn thế gia
Giới thiệu:
Sơ Xuân là người câm.
Từ thời học sinh, cô giống như một cái đuôi nhỏ đi theo sau thiếu gia Tạ Yến của nhà họ Tạ, người đã đính hôn với cô.
Đưa dù cho anh vào ngày mưa, đưa nước cho anh vào ngày nóng.
Gánh trách nhiệm khi anh làm chuyện xấu, chạy việc vặt đi đưa thư giúp anh.
Từng dùng thân hình gầy gò của mình dìu anh đến phòng y tế khi anh bị thương, loạng choạng cả đoạn đường.
Cố gắng hết sức, cuối cùng đổi lại một câu của anh “Chỉ là bạn mà thôi”.
–
Sau đó nhà họ Sơ gặp biến cố, Sơ Xuân ra nước ngoài khám bệnh. Trước khi đi, cô ra dấu với Tạ Yến: Em sẽ chờ anh đến năm 25 tuổi.
Kể từ đó, không còn cái đuôi nhỏ khó chịu nào nữa trong thế giới của Tạ Yến.
Ba năm sau, bạn bè tụ tập.
Khi một cô gái mặc áo trắng váy đen, cử chỉ đoan chính xuất hiện, căn phòng riêng trở nên hỗn loạn.
Anh em vỗ vai Tạ Yến: “Em gái mới, là người dẫn chương trình có giọng nói rất hay, đáng tiếc đã có bạn trai.”
Nhìn Sơ Xuân bị đám đàn ông vây quanh, Tạ Yến lặng lẽ bóp nát ly rượu trong tay.
Trên con đường rợp bóng cây, Tạ Yến ngăn Sơ Xuân lại.
“Không phải em nói sẽ chờ tôi đến năm 25 tuổi hay sao?”
Cô tỏ vẻ bình tĩnh: “Không chờ.”
Đôi mắt anh đỏ hoe, giọng nói khàn khàn, “Nhưng tôi đang chờ.”