- Chương 1
- Chương 2: Những lời ta nói các ngươi phải nghe cho rõ, không được già mồm, không được cứng cổ
- Chương 3: Cô cô lớn lên trông cũng khá xinh đẹp đấy
- Chương 4: Thầm than không xong, đụng phải Vạn Tuế Gia rồi
- Chương 5: Lôi xuống, đánh chết!
- Chương 6: Cung phi ngầm đấu đá, hy sinh vài đứa nô tài có là gì?
- Chương 7: Chính chủ đến rồi!
- Chương 8: Trong cung thật tốt, nước trong cung cũng có thể nuôi người được
- Chương 9: Ngươi không có ánh mắt như vậy, lần sau gặp lại ta có thể nhớ ra sao?
- Chương 10: Cô nàng này có thể câu hồn, quả nhiên là một nhân tài
- Chương 11: Vạn Tuế Gia không hứng thú chuyện phòng the
- Chương 12: Thiên hạ thái bình
- Chương 13: Hoàng đế không nói nhiều, lại không thích kẻ giỏi khua môi múa mép
- Chương 14: Hoàng đế bực bội cùng cực, đột nhiên phát hiện một điểm hứng thú cũng bị mất
- Chương 15: Rất không nể mặt Vạn Tuế Gia
- Chương 16: Ngươi ngẩng đầu lên
- Chương 17: Lần này té rõ là dữ, mông bị tét thành hoa tám cánh rồi!
- Chương 18: Chủ tử gia của chúng ta là chính nhân quân tử, không làm cái chuyện thấp hèn sờ tay bóp mông đó đâu
- Chương 19: Hoàng đế hại người quả là tuyệt nhất a!
- Chương 20: Tốt! Bàn tay nóng, trán cũng nóng, thành công rồi!
- Chương 21: Phụ tử và Quân thần
- Chương 22: Thái hậu năm nay 30 tuổi, thật ra mới hơn Hoàng đế tầm 3-4 tuổi thôi
- Chương 23: Mười mấy phụ nữ trong một nhà, Vạn Tuế Gia thật giỏi hưởng thụ
- Chương 24: Hành tẩu trong cung, không có mắt là không xong
- Chương 25: Canh một
- Chương 26: Canh hai
- Chương 27: Canh ba
- Chương 28: Lúc nào cũng đâm vào mắt, lâu dài, có tắt đèn cũng có thể nhận ra
- Chương 29: Thích vẽ hoa viết chữ gì lên đầu, đều tùy ngài!
- Chương 30: Bắt đầu từ hôm nay trở đi, ngày ngày đều nhìn thấy, có hay quên cỡ nào đi nữa cũng phải nhớ cho bằng được
- Chương 31: Trẫm thấy mờ mắt, ngươi đến nhìn hộ trẫm cái
- Chương 32: “Cái kia” của Vạn Tuế Gia… làm sao mới tiêu đi được
- Chương 33: Ngươi đi cùng trẫm
- Chương 34: Kỳ thật trẫm cũng biết luyện ưng…
- Chương 35: Nô tỳ…. Không còn mặt mũi gặp chủ tử
- Chương 36: Một lát ta đi tìm nàng, nàng chờ ta nha!
- ChÆ°Æ¡ng 37: Trẫm ghét gÆ°Æ¡ng mặt của ngÆ°Æ¡i, hết lần nà y Äến lần khác ngÆ°Æ¡i lại cá» tình khiến trẫm chú ý, ngÆ°Æ¡i nung nấu ý ï
- Chương 38: Chẳng những lưu manh, còn tự xem mình là thân thiết
- Chương 39: Nàng có thể ăn mòn lòng người
- Chương 40: Khiến chủ tử tâm ngứa ngáy, tâm mà đã ngứa ngáy, vạn sự đều dễ thương lượng
- Chương 41: Chắc Vạn Tuế Gia bị ả ta nhào mềm mất thôi?
- Chương 42: Hắn đã thổi lay một hồ Nước xuân
- Chương 43: Tố Dĩ ở lại!
- Chương 44: Chủ tử, ngài kiên nhẫn chút nhé!
- Chương 45: Trẫm không gật đầu, nàng ta cứ ngoan ngoãn làm việc đi
- Chương 46: Đừng động, để trẫm dựa một chút
- Chương 47: Không chịu nổi khiêu khích
- Chương 48
- Chương 49: Nước sông Hoàng Hà trên trời
- Chương 50: Môi nàng ngay tại trước mắt
- Chương 51: Vạn Tuế Gia cớ gì mắng người ta chứ!!
- Chương 52: Ngươi đối với trẫm… liệu có suy nghĩ nào khác hay không?
- Chương 53: Gặp lại cố nhân
- Chương 54: Ngài như vậy không được, để nô tỳ sưởi ấm cho ngài
- Chương 55: Trẫm muốn sưởi ấm cho ngươi
- Chương 56: Đông Pha Tố Nhục
- ChÆ°Æ¡ng 57: Ta muá»n nói vá»i ngÆ°Æ¡i, hoà ng Äế có Äôi khi cÅ©ng sẽ thân bất do ká»·, nhÆ°ng chá» cần hạ quyết tâm, muá»n hoà n thà nh m
- Chương 58: Mặt mũi ngươi cũng không xấu, thiếu cái khối kia không câu được đàn ông à?
- Chương 59: Nam nhân mà rơi vào ái tình là biến đần
- Chương 60: Hắn lập úp thẻ bài lại, “Không cần Bối cung”
- Chương 61: Cái yếm không thấy đâu!
- Chương 62: Vật dưới gối trẫm là ngươi lấy?
- Chương 63: Hữu kinh vô hiểm
- Chương 64: Nàng cho trẫm hôn một cái
- Chương 65: Tưởng trẫm là ai cũng có thể chấp nhận à, hôn nàng là xem trọng nàng đó!
- Chương 66: Cháu hãy nhịn đau bỏ thứ yêu thích, thành toàn cho nửa đời sau của thằng bé đi!
- Chương 67
- Chương 68: Nửa ngày không gặp, thật nhớ!
- Chương 69: Thật ra, nô tỳ cũng yêu ngài…!
- Chương 70: Đêm 30
- Chương 71: Đem ngươi chỉ cho huynh đệ của hoàng hậu nương nương, ngươi thấy có được không?
- Chương 72: Mông lớn, mắn đẻ
- Chương 73: Đợi trẫm ra khỏi Sướng Xuân Viên, sẽ tự mình đến đón nàng
- Chương 74: Đặt chút quan hệ
- Chương 75: Nàng máu lạnh vô tình, nàng chẳng đáng!
- Chương 76: Khen thay cho một kẻ hiểu đại nghĩa!
- Chương 77: Hoàng tổ mẫu xem này!
- Chương 78: Trẫm thích Tố Dĩ, muốn đòi lại nàng
- Chương 79: Thật ra chúng ta có thể thử chỗ khác
- Chương 80
- Chương 81: Hoàng hậu đổ bệnh
- Chương 82: Ta không hiểu lầm, cũng tin tưởng nàng
- Chương 83: Bà ấy đây là muốn ăn thịt người sao?
- Chương 84: Đây rõ ràng chính là Hợp đức Đế cơ, là hết thảy yêu thương và khao khát của hắn thuở thiếu thời
- Chương 85: Xin Hoàng phụ chọn một kẻ hiền năng khác, phóng cho nhi tử và Tố Dĩ một con đường sống đi!
- Chương 86: Đến lúc bảo Hoàng hậu ra ý chỉ rồi
- Chương 87: Trang nghiêm và mị hoặc là sự kết hợp tuyệt nhất
- Chương 88: Công đức viên mãn
- Chương 89: Gái lỡ thì thì tốt, gái lỡ thì ấy chính là bảo vật
- Chương 90: Nói ra sợ chết khiếp
- Chương 91: Khuê nữ nhà ông đến cả Hoàng đế cũng không chịu lấy, thế đòi lấy Ngọc Hoàng đại đế à?
- Chương 92: Anh rể cướp phúc tấn của em vợ, đồ Thiếu đạo đức!
- Chương 93: Có con chủ bài vừa có thế lại thiếu tâm nhãn như Mật quý phi này, không lấy ra lợi dụng, quả là uổng phí!
- Chương 94: Rượu này có hơi ngọt
- Chương 95: Cửu thiên tuế, ngài thật là tuyệt a!
- Chương 96: Tiểu chủ nhân, ngài có được Thượng phương bảo kiếm rồi!
- Chương 97: Không ngờ Tịnh tần nương nương là người tốt…
- Chương 98: Ta đây có một phương thuốc kỳ diệu
- Chương 99
- Chương 100: Đồ Tiện nhân nhà ngươi, đồ độc phụ nhà ngươi!
Thể loại: cổ đại triều Thanh, cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, HE
Số chương: 130
Nữ chính: Tố Dĩ 20t/ Nam chính: Đông Tự 28t
Editor: Mạc Thiên Y
Cổ nhân thường có câu người tài thường bị ông trời chèn ép, chịu nhiều cay đắng. Điển hình có thể thấy Tố Dĩ cô cô của Thượng Nghi Cục chính là ví dụ tốt nhất. Từng huấn luyện người ta, từng lo liệu tang sự của Thừa Ân Công*, ngoại trừ chứng bệnh mù mặt** ra, những việc khác không gì là không làm được.
Lăn lộn trong chốn hoàng cung đại nội, chịu chút thiệt thòi không hề gì. Chịu thiệt là phúc, cắn răng là qua hết.Xòe đầu ngón tay đếm ngày, trông chờ thời điểm được thả ra ngoài lấy chồng. Nhưng Vạn Tuế Gia nói, dùng thuận tay, thế là dùng tiếp hai năm… Trong cung làm gì có đạo lý vô duyên vô cớ giữ người lại, một đám cung phi đều liếc xéo nàng. Một đầu là nước sâu, một đầu là lửa nóng, cuộc sống này thật sự là —— không thể nói thành lời!
* Thừa Ân Công: tước vị, cha vợ của vua.
** bệnh mù mặt: mù khả năng nhận diện khuôn mặt.