Độc Phi Của Vương Gia Yêu Nghiệt
✍ Nặc Nặc Bảo Bối
113 chương
5,803 lượt xem
5 ✩
✎
- Chương 1: Phục giết
- Chương 2: Đẹp nhất bất quá chủ tử
- Chương 3: Rơi xuống núi
- Chương 4: Thấy chết mà không cứu
- Chương 5: Nhị tiểu thư oán niệm
- Chương 6: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 7: Phiếu nợ
- Chương 8: Được cứu
- Chương 9: Tả tướng phủ
- Chương 10: Dưỡng thương
- Chương 11: Tam muội muội tới chơi
- Chương 12: Thiếp mời của Hầu phủ!
- Chương 13: Chủ tử, thiếp mời!
- Chương 14: Kẻ quái dị?
- Chương 15: Chuột trắng nhỏ nhiều lắm a! (mắt lóe sáng, chảy nước miếng)
- Chương 16: Thuốc không ngừng đến!
- Chương 17: Yên tâm, ăn không chết đâu mà!
- Chương 18: Xung đột
- Chương 19: Một cái tát đủ dọa ngất người ta!
- Chương 20: Có thể từ hôn sao?
- Chương 21: Đáp lễ
- Chương 22: Vạn lượng hoàng kim nợ ta còn chưa lấy?
- Chương 23: Chỉ là vạn lượng hoàng kim thôi mà!
- Chương 24: Chuyện phát
- Chương 25: Mọi người đến vây xem
- Chương 26: Đến tột cùng là vị kia
- Chương 27: Gã thần côn* này cũng anh tuấn a!
- Chương 28: Ta cũng biết xem tướng mà!
- Chương 29: Ngươi tìm ta có việc gì?
- Chương 30: Ta đã đi đâu
- Chương 31: Chủ trì công đạo
- Chương 32: Một màn kia trong suốt
- Chương 33: Chảy nước miếng
- Chương 34: Lời đồn đãi bay tán loạn
- Chương 35: Mẹ tương lai của tiểu chủ tử!
- Chương 36: Tể tướng đến!
- Chương 37: Đêm khuya đột nhập phủ Kỳ vương
- Chương 38: Triển đấu!
- Chương 39: Vết bớt!
- Chương 40: Rời cố hương cũng chỉ để tìm nàng!
- Chương 41: Tiểu phong phong
- Chương 42: Tại hạ bấm độn là ra!
- Chương 43: Nhận ra ta sao?
- Chương 44: Ngươi biết Thất điện hạ ư?
- Chương 45: Mong ngóng Thất điện hạ giá lâm
- Chương 46: Kỳ thưởng Thi Hội
- Chương 47: Lục công chúa
- Chương 48: Thật là một cái ngu xuẩn
- Chương 49: Cuối cùng đã gặp mặt!
- Chương 50: Nên lập Vương phi rồi!
- Chương 51: Bánh phù dung trên bàn ‘Vương phi’!
- Chương 52: Dung chi tục phấn
- Chương 53: Về sau không được phép tùy tiện quỳ gối nữa!
- Chương 54: Hữu tướng Sở Ly
- Chương 55: Lục công chúa nổi điên
- Chương 56: Bệnh chó dại!
- Chương 57: Đóng cửa đánh chó!
- Chương 58: Một mảng hỗn loạn
- Chương 59: Lại bắt gian tại trận lần nữa!
- Chương 60: ‘Đăng đồ tử’ (đồ sàm sở)
- Chương 61: Sính lễ
- Chương 62: Có người lõa thể chạy trên đường
- Chương 63: Nơi này là ‘nương gia’ của muội mà!
- Chương 64: Chúng ta còn có thể làm bạn!
- Chương 65: ‘Khí giận công tâm’, lại ngã bệnh rồi!
- Chương 66: Trưởng công chúa đến phủ cầu hôn
- Chương 67: Rất quý đó chứ!
- Chương 68: Khắc tinh
- Chương 69: Bị nhốt trong Tê Hoàng cung
- Chương 70: Kẻ xông vào Tê Hoàng cung!
- Chương 71: Ngươi nên biết điều một chút!
- Chương 72: Con bị lạc đường
- Chương 73: Vuốt ve đầu Thất điện hạ
- Chương 74: Dắng thiếp hồi môn
- Chương 75: Chúng ta quen biết không lâu
- Chương 76: Ba ảnh vệ đáng thương
- Chương 77: Cùng dùng bữa nào!
- Chương 78: Tuyệt đối không có nữ nhân khác
- Chương 79: Thỉnh điện hạ đã ăn xong rồi!
- Chương 80: Chỉ là thù riêng
- Chương 81: Ta chỉ muốn xác nhận một điều
- Chương 82: Muội muốn yên tĩnh với ai
- Chương 83: Mới sáng sớm đã kinh hồn tán đảm
- Chương 84: Lão phu nhân muốn thỉnh gia pháp
- Chương 85: Thất điện hạ giá lâm
- Chương 86: Trạng cáo Thẩm gia
- Chương 87: Khắp sảnh đường nghị luận phân phân
- Chương 88: Con trai bị thất lạc
- Chương 90: Theo Thất điện hạ về nhà!
- Chương 91: Đánh nhau
- Chương 92: Rời khỏi Thẩm gia
- Chương 93: Rời khỏi Thẩm gia tập hai
- Chương 94: Sở nguyệt
- Chương 95: Đã có vị hôn phu?
- Chương 96: Ngọc bội
- Chương 97: Tín vật đính hôn
- Chương 98: Chỉ là thay một tấm bia đỡ đạn thôi
- Chương 99: Năm xưa chuyện cũ
- Chương 100: Màn đánh nhau vỡ đầu đầy hài hước
- Chương 101: Hai bức họa
Nguồn convert: Tăng thư viện
Edit: Y Lâm
Độ dài: 114 chương
Đã có 973297 người từng đọc qua quyển sách này, cũng đã có 3188 người cất giữ quyển sách này. Tác giả cũng đã đổi mới liên tục những 358954 chữ, cuối cùng tác phẩm đã được hoàn thành.
Tương truyền, đây mới chỉ là lần đầu gặp gỡ--- nàng vô ý ngã xuống vách núi, đang hấp hối bên bờ sông không thể cử động. Hắn bước qua người nàng, chỉ vô tình liếc mắt nhìn xuống một cái rồi nhanh chóng rời đi.
Nghe nói, đây là một lời tạm biệt --- Hắn bị ám sát, thân mang trọng thương bị lâm vào khốn cảnh. Nàng vừa vặn bắt gặp, vốn lẽ nên thờ ơ lạnh nhạt, song nàng ôm lấy đôi tay mà hỏi thăm: "Hoàng kim vạn lượng, có thì bổn cô nương sẽ cứu ngươi một mạng, ngươi nghĩ sao?"
Nàng chính là đích tiểu thư bị người đời quên lãng của phủ Tể tướng, bởi vì thuở nhỏ khó nuôi nên bị gửi vào nội am của Phật môn, nếu không phải vì hôn ước sắp đến, e là vẫn sẽ không ai nhớ tới nàng.
Nào ngờ vị hôn phu này lại quá mức ưu tú, hại nàng chưa kịp về đến nhà đã bị người ta âm tiễn phục giết, vô hình chung đã phá hư giấc mơ về một cuộc sống bình an qua ngày của nàng, một kế hoạch quá mức bình dị, được ngồi ăn thanh thản chờ cái chết đến.
Đúng là gã nam nhân chết tiệc, nàng không tiếc lấy ơn báo oán cứu hắn một mạng, nhưng hắn lại vì vạn lượng hoàng kim mà đối địch với nàng khắp nơi…
Đợi một lát, ngươi vừa nói gì?
Hắn chính là người trong truyền thuyết mà người đời thường nhắc đến, một gã quyền thế ngập trời, thanh danh hiển hách, thân hình như yêu nghiệt lai tạo, dung mạo tựa như trích tiên trên trời, khiến vô số danh môn thục nữ, thiên kim khuê các phải cúi đầu, thậm chí hắn còn hại nàng thiếu chút nữa là đi đời nhà ma…hắn chính là vị hôn phu của nàng?
Nói đùa gì vậy, chuyện quái gì đang xảy ra a?