- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73: Phiên ngoại ngọt ngào 1
- Chương 74: Phiên ngoại ngọt ngào 2
- Chương 75: Phiên ngoại ngọt ngào 3
- Chương 76: Phiên ngoại ngọt ngào 4
- Chương 77: Phiên ngoại ngọt ngào 5
- Chương 78: Phiên ngoại ngọt ngào 6
- Chương 79: Phiên ngoại ngọt ngào 7
- Chương 80: Phiên ngoại ngọt ngào 8
- Chương 81: Phiên ngoại ngọt ngào 9
- Chương 82: Phiên ngoại ngọt ngào 10
- Chương 83: Phiên ngoại ngọt ngào 11
- Chương 84: Phiên ngoại ngọt ngào 12
- Chương 85: Phiên ngoại ngọt ngào 13
- Chương 86: Phiên ngoại ngọt ngào 14
- Chương 87: Phiên ngoại ngọt ngào 15
- Chương 88: Phiên ngoại ngọt ngào 16
- Chương 89: Phiên ngoại ngọt ngào 17
- Chương 90: Phiên ngoại ngọt ngào 18
- Chương 91: Phiên ngoại ngọt ngào 19
- Chương 92: Phiên ngoại ngọt ngào 20
- Chương 93: Phiên ngoại ngọt ngào 21
- Chương 94: Phiên ngoại ngọt ngào 22
- Chương 95: Phiên ngoại ngọt ngào 23
- Chương 96: Phiên ngoại ngọt ngào 24
- Chương 97: Phiên ngoại ngọt ngào 25
- Chương 98: Phiên ngoại ngọt ngào 26
- Chương 99: Phiên ngoại ngọt ngào 27
DƯỢC NGỌT
Tác giả: Diệp Tích Ngữ
Số chương: 72 chương chính văn + 27 phiên ngoại
[VĂN ÁN]
Ai ai cũng biết, Lương Dược của trường Cửu Trung xinh đẹp lại kiêu căng, không ai dám chọc.
Nhưng rất ít ai biết, cô còn có một cô em gái song sinh mềm mại yếu đuối.
Một ngày nọ, em gái rưng rưng nước mắt cầu xin cô: “Chị, chị có thể giúp em theo đuổi một nam sinh không? Chúng ta giống nhau như vậy, cậu ấy nhất định sẽ không nhận ra đâu.”
Lương Dược: “Không được, đầu óc của chị đây lại không có bệnh.”
Ba mẹ từ trước đến nay luôn thiên vị em gái: “Nếu chuyện này thành công thì sau này tiền tiêu vặt của con sẽ tăng gấp năm lần.”
Lương Dược: “Chị cảm thấy chị có thể.”
Vì thế Lương Dược thay váy trắng, duỗi tóc thẳng dài, giả thành bạch liên hoa đi theo đuổi nam sinh cho em gái.
*
Sở Trú nhờ vào thành tích hạng nhất toàn thành phố nhập học ở trường Nhất Trung, tính tình lạnh lùng kiêu ngạo, hoàn toàn xứng đáng là nam thần của toàn trường, xung quanh có vô số người theo đuổi, nhưng anh chưa từng để tâm đến những thứ đó.
Cho đến một ngày, anh phát hiện người theo đuổi anh trước kia, tính cách đột nhiên thay đổi hoàn toàn, thế mà lại trở nên… có chút đáng yêu.
“Này, tôi thích cậu, có thể mời cậu đi ăn không?”
Cô gái trước mắt cắm hai tay vào túi, cười nói xinh đẹp.
“Không đi.” Sở Trú vòng qua người cô muốn đi khỏi đây, nhưng cô gái lại nhanh chóng duỗi tay nắm lấy cổ áo của anh.
“Sự nhẫn nại của tôi có giới hạn.” Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái sát lại gần, con ngươi đẹp đến mê hoặc lòng người.
“Nếu hôm nay cậu vẫn không thích tôi, thì đừng mơ bước khỏi nơi này một bước.”
Rất lâu về sau, Lương Dược cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ, thành công lui thân về phía sau, nhưng Sở Trú lại gắt gao túm chặt cô không chịu buông tay, ánh mắt nguy hiểm nhìn cô: “Cậu muốn chạy đi đâu, hả?”
Tác giả: Diệp Tích Ngữ
Số chương: 72 chương chính văn + 27 phiên ngoại
[VĂN ÁN]
Ai ai cũng biết, Lương Dược của trường Cửu Trung xinh đẹp lại kiêu căng, không ai dám chọc.
Nhưng rất ít ai biết, cô còn có một cô em gái song sinh mềm mại yếu đuối.
Một ngày nọ, em gái rưng rưng nước mắt cầu xin cô: “Chị, chị có thể giúp em theo đuổi một nam sinh không? Chúng ta giống nhau như vậy, cậu ấy nhất định sẽ không nhận ra đâu.”
Lương Dược: “Không được, đầu óc của chị đây lại không có bệnh.”
Ba mẹ từ trước đến nay luôn thiên vị em gái: “Nếu chuyện này thành công thì sau này tiền tiêu vặt của con sẽ tăng gấp năm lần.”
Lương Dược: “Chị cảm thấy chị có thể.”
Vì thế Lương Dược thay váy trắng, duỗi tóc thẳng dài, giả thành bạch liên hoa đi theo đuổi nam sinh cho em gái.
*
Sở Trú nhờ vào thành tích hạng nhất toàn thành phố nhập học ở trường Nhất Trung, tính tình lạnh lùng kiêu ngạo, hoàn toàn xứng đáng là nam thần của toàn trường, xung quanh có vô số người theo đuổi, nhưng anh chưa từng để tâm đến những thứ đó.
Cho đến một ngày, anh phát hiện người theo đuổi anh trước kia, tính cách đột nhiên thay đổi hoàn toàn, thế mà lại trở nên… có chút đáng yêu.
“Này, tôi thích cậu, có thể mời cậu đi ăn không?”
Cô gái trước mắt cắm hai tay vào túi, cười nói xinh đẹp.
“Không đi.” Sở Trú vòng qua người cô muốn đi khỏi đây, nhưng cô gái lại nhanh chóng duỗi tay nắm lấy cổ áo của anh.
“Sự nhẫn nại của tôi có giới hạn.” Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái sát lại gần, con ngươi đẹp đến mê hoặc lòng người.
“Nếu hôm nay cậu vẫn không thích tôi, thì đừng mơ bước khỏi nơi này một bước.”
Rất lâu về sau, Lương Dược cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ, thành công lui thân về phía sau, nhưng Sở Trú lại gắt gao túm chặt cô không chịu buông tay, ánh mắt nguy hiểm nhìn cô: “Cậu muốn chạy đi đâu, hả?”