Hào Môn Nịch Sủng: Manh Thê Quá Đáng Yêu
✍ Miêu Mao Nho
70 chương
1,174 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Trùng sinh
- Chương 2: Chỉ cần cháu muốn, đều có thể
- Chương 3: Cảm ơn
- Chương 4: Học phí một năm là 60 vạn
- Chương 5: Tôi là xử nữ
- Chương 6: Đòi lại bằng được!!!
- Chương 7: Chú là người tốt, anh cũng không phải người xấu
- Chương 8: Đôi mắt để trang trí sao
- Chương 9: Thu Bạch Bạch
- Chương 10: Về nhà
- Chương 11: Tổng giám đốc tự sa ngã
- Chương 12: Gây sự
- Chương 13: Hóa giải
- Chương 14: Bị bắt gặp
- Chương 15: Rối rắm
- Chương 16: Vì chú thích cháu sao
- Chương 17: Tổng giám đốc, đã thích
- Chương 18: Không được nói
- Chương 19: Bị thương
- Chương 20: Muốn làm học sinh hư hỏng
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
Editor: Phong Quang
Thể loại: Hiện đại, Trùng sinh, Ngọt sủng, Song khiết, Đại thúc
Độ dài: 139 chương
Tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Thế chính là anh nhưng anh chỉ là con nuôi của gia tộc Tiêu Thị,cũng chính là đế vương trên thương trường, dã tâm bừng bừng, lại làm người không khỏi sinh lòng kính phục, toàn bộ thành phố A không người không biết không người không hiểu.
Không chỉ vậy mà anh nổi danh là đại gian thương, làm người ác liệt anh có thể đoạt lấy cả căn phòng thì sẽ không chừa lại anh một viên gạch nào, làm việc không lưu đường sống, nhưng anh cũng có tiếng là..... Lão xử nam.
Trong một lần không may vợ chồng Tiêu thị qua đời đã để lại một cô con gái, tất cả mọi người đều cho rằng anh sẽ giết người thừa kế duy nhất Tiêu thị, nuốt tài sản Tiêu thị, làm người khác mở rộng tầm mắt lại là anh cưng chiều cháu gái nhỏ trên danh nghĩa tận xương tủy.
Lúc trước anh đã ghét bỏ nói: "Tôi chỉ nuôi dưỡng cháu đến mười tám tuổi."
Hiện tại nói: "Không thể yêu sớm."
"Bên ngoài trời nóng, ít mặc váy, không tốt cho làn da."
"Ai cho cháu đi hồ bơi lội."
.....
Rốt cuộc, dù cô có tính tình tốt cũng không thể nhịn được nữa: "Chú là chú cháu không phải ba cháu!"
Lần sống lại này còn có ý nghĩa hay không đây!