- Chương 1: Trở về
- Chương 2: Chuyện tựa như mới ngày hôm qua
- Chương 3: Số phận không thể tránh khỏi
- Chương 4: Vận mệnh
- Chương 5: Gặp lại đặc sắc
- Chương 6: Tâm tư
- Chương 6-2: Ngoại truyện: Vân Nhàn
- Chương 7: Cung gia hào sâu như biển
- Chương 8: Ấm áp
- Chương 9
- Chương 10: Sóng ngầm
- Chương 11: Cha là ai?
- Chương 11-2: Cha là ai (2)
- Chương 12: Vạn sự như ý?
- Chương 13: Họa từ miệng mà ra
- Chương 14: Có phải là người thân?
- Chương 15: Hai anh em bị khinh thường!
- Chương 16: Thi tuyển
- Chương 17: Thiên tài
Thể loại: Hiện đại
Bảy năm trước cô đột ngột biến mất khỏi tầm mắt của anh. Bảy năm sau gặp lại, anh nhất định không để cô trốn thoát một lần nữa. Anh là con hồ ly gian xảo nhất mà cô từng biết, còn cô là con mèo có vuốt sắc mà anh từng gặp. Anh đeo bám cô không buông, dùng sự ấm áp của anh để xua tan sự lạnh lùng nơi cô.
Đối thoại vui nhộn
Vân Nhàn: Năm đó thế nào đi chăng nữa thì tôi cũng không cần anh phải chịu trách nhiệm
Cung Cảnh Hàn: Khồng cần, nhưng ít nhất cũng phải đền bù tổn thất cho anh mới đúng.
Vân Nhàn: Phải là tôi bị tổn thất mới đúng.
Cung Cảnh Hàn: Vậy a, anh đền cho em.
Vân Nhàn: Anh...
Đối thoại cực phẩm
Vân Nhàn: Tôi nhắc anh lần cuối, đừng bao giờ nói đến chuyện đó nữa
Cung Cảnh Hàn: được thôi, anh sẽ dùng hành động.
Vân Nhàn: Anh dám
Đối thoại hắc đạo
Đêm tối tràn đầy mùi thuốc súng đã bị tiếng trẻ con non nớt phá vỡ. Chẳng biết từ bao giờ xuất hiện tổ hợp 3 người, 1 lớn 2 nhỏ giống nhau đến tám chín phần.
Cung Cảnh Hàn cười một cách quỷ dị:" Các con nghĩ ta dễ bị lừa lắm sao?"
Thiên Thiên liếc Thần Thần ý tứ muốn hỏi sao ba lại đến. Thần Thần nháy mắt ý nói ba chính là lão hồ ly a!
Đối thoại tình thâm
Vân Nhàn mặt đẫm nước mắt, trái tim đau nhói nhìn Cung Cảnh Hàn nói: em sẽ không đi đâu hết.
Cung Cảnh Hàn nhìn người trước mắt mà cười yếu ớt: "Em thật ngốc mà, đáng để em làm vậy không? mau đi đi"
Vân Nhàn: "Đồ ngốc là anh mới đúng, sao anh dám đỡ đạn thay cho em?"
Cô làm sao không hiểu được dụng ý của anh sao cô không biết, cả đời này vì cô anh có thể nguyện ý mang tiếng xấu.
Sau tiếng nổ mạnh mẽ là lời nói của Cung Cảnh Hàn: "Đời này gặp được em là may mắn của anh"