- Chương 1: Tai họa bắt đầu
- Chương 2: Vào kinh
- Chương 3: Chỉ có thức ăn ngon không thể buông tha
- Chương 4: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 5: Không thể trở về, không thể quên
- Chương 6: Bệnh nặng
- Chương 7: Thông minh nhất là nói "không"
- Chương 8: Bát hoàng tử
- Chương 9: Tứ hoàng tử
- Chương 10: Sa chân vào vũng bùn
- Chương 11: Yến tiệc không vui
- Chương 12: Thứ gọi là tình yêu
- Chương 13: Cả đời khó có được một lần điên cuồng
- Chương 14: Tên
- Chương 15: Ngày cuối cùng của thời niên thiếu
- Chương 16: Tuần trăng mật
- Chương 17: Mùa hạ ngắn ngủi
- Chương 18: Mạch nước ngầm
- Chương 19: Gió thổi mưa giông trước cơn bão
- Chương 20: Hôm qua đã qua đời
- Chương 21: Cái giá phải trả cho sự tò mò
- Chương 22: Chỉ mong có thể quên
- Chương 23: Kết cục của đồng thoại
- Chương 24: Chấm dứt
- Chương 25: Thề không gặp lại
- Chương 26: Ngoại truyện: tay
- Chương 27: Ngoại truyện: Đổi tên
- Chương 28: Ngoại truyện 3
Tôi, một người khi nhìn thấy phim truyền hình cổ trang sẽ lập tức chuyển kênh, không hề có tế bào lãng mạn thương xuân bi thu. Nhưng bất hạnh thay, chỉ vì ngủ gật trên xe buýt mà trở về ba trăm năm trước. Tôi không muốn biến thành đứa bé chín tuổi, không muốn trở thành người của triều nhà Thanh, không muốn mặc trang phục diễn tuồng của nhà Thanh.
Ông trời ơi hãy bỏ qua cho tôi đi, loại duyên phận khác người này ông cứ cho người khác đi!
Tôi còn muốn viết xong luận văn tiến sĩ của tôi, tôi còn muốn tiếp tục con đường nhà vật lý học năng lượng hạt nhân của tôi... Giấc mộng của tôi, ở thời đại này chỉ có thể tan thành bọt nước!