Liêu Nhiễu Kình Thương
✍ Vô Thố Thương Hoàng
167 chương
1,276 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
Editor & beta: Koe chan & Tước Vũ
Thể loại: xuyên qua, cường công cường thụ, thiên chi kiêu tử.
Vốn hắn xuất thân chỉ là thần tử nhưng với bản tính thủ đoạn âm hiểm lạnh lùng vô tình, nhưng đối với với y thì hắn lại một lòng trung thành nhất quán, với tấm lòng tâm huyết này đối với quân chủ thì không nên có ý nghĩ pha loãng tạp ý bậy tuy nhiên sự suy mê cùng ngưỡng mộ đến cuối cùng cũng không thể tự thoát ra được cuộc tình này.
Thời gian trôi qua thật lâu sau đó.....
Màn đêm tịch mịch. Trên dãy hành lang uốn lượn gấp khúc, nam nhân anh tuấn hướng lên không trung, ánh trăng bàng bạc hình lưỡi liềm phản chiếu trong mắt hắn, bất giác thở dài, một tiếng than thở này, là vì hắn, cũng vì người phía sau.
Người nọ nhẹ nhàng cúi xuống, hai tay tự do làm càn, mái tóc dài nhuốm màu nguyệt sắc thùy lạc buông xõa, theo từng động tác lay động, nam tử bên tai trầm giọng nói: “Ta yêu ngươi, Kình Thương.” Thanh âm phát ra dứt khoát, quyết tuyệt.
Nam nhân vẫn duy trì tư thế vọng nguyệt, khép lại mi mắt, hồi tưởng tất cả những chuyện đã qua, bắt đầu từ tiền kiếp, qua một lần tử vong, mở mắt lại đã thấy mình hồi sinh, sau đó cùng người kia dây dưa quan hệ.
Hết thảy, hết thảy từ khi bắt đầu…
Vốn dĩ đều không rõ hồi kết…