- Chương 1: Cuộc sống của trai 20
- Chương 2: Công chúa như hoa
- Chương 3: Nhăt được ngọc
- Chương 4: Đá và Mèo
- Chương 5: Dụ dỗ
- Chương 6: Bại hoại
- Chương 7: Thế lực của Đại Vương
- Chương 8: Đằng sau những nụ cười
- Chương 9: Lửa bén vào rơm…cháy!
- Chương 10: Người đã làm gì tôi?
- Chương 11: Chuyện “làm ăn” của cướp
- Chương 12: Hồ yêu
- Chương 13: Khẳng định chủ quyền
- Chương 14: Tìm thầy cho vợ
- Chương 15: Nữ giả nam trang
- Chương 16: Mù mờ dạy dốt đặc
- Chương 17: Tự trọng của hồ ly - 16+
- Chương 18: Lòng người hay lòng hồ là độc ác hơn?
- Chương 19: Không giống vậy, chỉ cảm thấy
- Chương 20: Tiếc lần gặp gỡ đầu tiên
- Chương 21: Không chịu thua
- Chương 22: Kinh ngạc
- Chương 23: Là của ta, sao lại phải để người sắp xếp?
- Chương 24: Cha vợ gặp con rể - Cha!
- Chương 25: Càng lúc càng không hiểu gì
- Chương 26: Sinh vật nhỏ cần phải sống - Huyết hồn
- Chương 27: Hạnh phúc của lãng quên
- Chương 28: Đương nhiên là... đã không quên
- Chương 29: Dễ thương
- Chương 30: Sợ hãi
- Chương 31: Khác biệt giữa yêu và tiên nữ
- Chương 32: Trốn đi
- Chương 33: Người có duyên nợ, vốn chẳng phải ngươi
- Chương 34: Thương lượng
- Chương 35: Một nửa linh hồn
- Chương 36: Thời không 21 - Dọn nhà
- Chương 37: Phương thức làm ăn
- Chương 38: Làm ăn
- Chương 39: Úc Thạch Tiên - Thạch Nương Tiên: Đã là một cuộc sống khác
- Chương 40: Gặp gỡ lần thứ... n nhưng vẫn là cảm giác xa lạ
- Chương 41: Những thân phận mới
- Chương 42: Hai người - hai cách nhìn
- Chương 43: Trong thế giới con người
- Chương 44: Tình địch
- Chương 45: Hắn nghiêm túc, ta lại thấy sợ
- Chương 46: Rắn và hồ
- Chương 47: Cáo già đuôi càng lúc càng dài
- Chương 48: Anh hùng lại phải cứu anh hùng
- Chương 49: Chuyện bất ngờ
- Chương 50: Hợp tác
- Chương 51: Trả thù của Thi Quỷ - Không cần biết làm gì!
- Chương 52: Cuộc gặp gỡ giữa hai thứ đá
- Chương 53: Màn kịch mới
- Chương 54: Từng bước chinh phục
- Chương 55: Thủ đoạn - Chuyện đương nhiên
- Chương 56: Cuộc thương lượng hăm dọa
- Chương 57: Từ bỏ những thơ ngây - Điều kiện
- Chương 58: Cảm giác quen thuộc
- Chương 59: Phiền phức
- Chương 60: Bất chấp thủ đoạn, đó mới là đàn ông
- Chương 61: Nước sông không phạm, nước giếng cũng đừng có xen vào
- Chương 62: Dò sông dò biển khó dò
- Chương 63: Không bằng kẻ cắp bà già gặp nhau
- Chương 64: Tội nghiệp cho một tảng đá tiên (16+)
- Chương 65: Giai đoạn mới của quan hệ
- Chương 66: Chuột chạy trốn, còn mèo thì cứ mãi đuổi theo
- Chương 67: Chưa yêu không có nghĩa là sẽ không yêu
- Chương 68: Thi Quỷ đã lên tiếng
- Chương 69: Lãng quên
- Chương 70: 3 sinh vật cổ
- Chương 71: Tim là đá - nhưng rong rêu đã phủ lên rồi
- Chương 72: Tình thương - Đó là một quá trình
- Chương 73: Hoàn cảnh của mỗi người
- Chương 74: Ngưu không thể tầm mã, vì chúng chẳng giống nhau
- Chương 75: Trở về bản chất
- Chương 76: Chiến dịch bám chặt và dính chặt
- Chương 77: Trong mắt chỉ có một người
- Chương 78: Vốn không chung đường
- Chương 79: Thay đổi
- Chương 80: “Đại hội quần anh”
- Chương 81: Lợi thế (16+)
- Chương 82: Khi yêu
- Chương 83: Cần có một kết thúc
- Chương 84: Vô tình giống nhau?
- Chương 85: Bóng dáng người cha
- Chương 86: Điều kiện của Thi Quỷ
- Chương 87: Trách nhiệm
- Chương 88: Làm những gì mình muốn làm đi
- Chương 89: Loại thuốc quên ký ức
- Chương 90: Anh là ai?
- Chương 91: Con rối
- Chương 92: Mỗi người đều có việc của riêng mình
- Chương 93: Cách phản kháng của Thạch Nương Tiên
- Chương 94: Phương kế... cùn
- Chương 95: Là đá, là người
- Chương 96: Sự tình khó giải
- Chương 97: Chuyện hai người
- Chương 98: Đứa bé ngây thơ
- Chương 99: Tình cảm của Sát Tinh
- Chương 100: Tình cờ
Thể loại: Huyền huyễn, cổ trang
Edit+ dịch chính: vtmk+lvd
Ta- một kẻ dọc ngang trời đất, một ngày chợt gặp gỡ một tiểu cô nương xinh đẹp như hoa. Nàng đưa đôi mắt trong trẻo ấy nhìn ta, hỏi ta ” Sao lại nắm tay tôi?”. Không kềm chế được trước cái miệng anh đào xinh xắn đó, ta cúi xuống…Và nàng biến mất như không khí, khiến bọn thuộc hạ của ta hét lên kinh sợ ” Yêu tinh”.
Yêu tinh? Cũng không hề gì, đôi mắt xinh đẹp và thanh thuần như thế, tìm ra đâu giữa biển người? Ta đã quyết không buông tay. Chạy đâu cho thoát.
Chuyện về một mĩ nhân kết tinh từ đá, hồn nhiên bị sói già trần gian dụ ăn sạch sẽ .Thần tiên vốn không được làm hại tới con người, nàng càng trốn,hắn càng quyết đuổi bắt cho bằng được. Đến khi nàng không chịu nổi, van xin tiên trưởng cho đầu thai sang một thời đại thật xa để trốn hắn, tưởng là đã thoát, trái tim nhỏ bé cũng vừa vương vấn một bóng hình khác, bỗng một ngày câu nói với thanh âm quen thuộc bỗng cất lên:
-Chạy đâu cho thoát…
Nàng phải làm sao đây?
Lời Editor:
Đây là một bộ truyện tưởng hài nhưng không hài. Nam chính của truyện, một kẻ bá đạo,không quan tâm tới cảm xúc của người khác, chỉ biết tư lợi bản thân nhưng bướng bỉnh và si tình thì số 1 . Hắn không cam chịu số phận, rất ấn tượng.
Thiên đế- có trong tay quyền lực nhưng lại cũng rất biết lắng nghe đạo lý nên mới bị nam chính ăn hiếp…Haiz ya, đọc tới mấy đoạn đó bảo đảm bạn sẽ phải bật cười, nhưng sau đó sẽ phải nói ” ừ…cũng đúng ha”. Lý lẽ của nam chính tưởng ngang phè song cũng không phải là vô lý.