- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5-1
- Chương 5-2
- Chương 6
- Chương 7-1
- Chương 7-2
- Chương 7-3
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14-1
- Chương 14-2
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17-1
- Chương 17-2
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21-1
- Chương 21-2
- Chương 22
- Chương 23-1
- Chương 23-2
- Chương 24-1
- Chương 24-2
- Chương 25-1
- Chương 25-2
- Chương 26-1
- Chương 26-2
- Chương 27-1
- Chương 27-2
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31: Lời cuối truyện: Chút vụn vặt về hai mươi và tám mươi
- Chương 32-1: Cảm ngộ và chí hướng cuộc đời của Tiểu Phương
- Chương 32-2: Chung thân đại sự của Tiểu Phương
- Chương 32-3: Có vấn đề, tìm Tiểu Vân
- Chương 32-4: Gậy đánh nơi nào?
- Chương 32-5: Hậu đánh ngất
Thể loại: Cổ đại, oan gia, HE
Editor: tranthithuylam
Độ dài: 30 chương + 5 phiên ngoại
Cổ nhân nói nơi heo hút không thể sinh ra người hiểu lễ nghĩa quả nhiên không sai.
Hắn thân là nhị thiếu gia của Trấn quốc công phủ tôn quý lại là biểu đệ ruột đương kim Hoàng Thượng lại bị lũ điêu dân này từ chối ân huệ, quá đáng hơn là nói hắn "đọc quá ít sách"
Thế nhưng hắn không hiểu vì sao bản thân lại cứ thích tìm khó chịu, luôn cố gắng tìm cách trò chuyện với hắn ta. Mười năm trời, tháng nào cũng gửi thư cho hắn nhưng ba tháng đổi lại là một phong thư cãi lộn.
Càng không ngờ hơn hắn ta lại dám cải nam trang đi thi, đậu luôn chức trạng nguyên.
Dù là nam hay nữ thì hắn ta đều khiến người khác lo lắng như vậy. Không được! dù hắn có phạm tội khi quân phải chém đầu thì hắn cũng không muốn chỉ quen biết nàng có mười năm.