- Chương 1: "Đăng" một tiếng
- Chương 2: Em vui là được
- Chương 3: Hình như yêu mất rồi
- Chương 4: Như là đang gọi chó vậy
- Chương 5: Làm chó thì có gì mà không tốt
- Chương 6: Tôi sẽ không nói chuyện yêu đương với cậu đâu
- Chương 7: Cậu không hiểu tôi có ý gì sao?
- Chương 8: Không được quyến rũ em gái tôi
- Chương 9: Cùng cậu? Cậu đã trả tiền chưa?
- Chương 10: Em đây là biết một chút sao?
- Chương 11
- Chương 12: Chuyển chuyên ngành rồi à, tiểu học muội?
- Chương 13: Cho, cho cái mẹ nó
- Chương 14: Đường Mộ Bạch lén yêu thầm mà bị người ta bỏ rơi rồi
- Chương 15: Nhìn nhau trong mười giây
- Chương 16: Đường Mộ Bạch, cậu đang cười cái gì?
- Chương 17: Cậu vô tình như vậy sao?
- Chương 18: Em thích anh, anh bị mù sao?
- Chương 19: Nói không chừng em có thể thi được 43 điểm đó
- Chương 20: Tiểu Bạch Bạch Bạch Bạch Bạch
- Chương 21: Thích anh đến như vậy sao?
- Chương 22: Anh đang quan tâm đến em sao?
- Chương 23: Hôn trộm một trăm lần
- Chương 24: Chúng ta thử xem nhé
- Chương 25: Luận về sự ra đời của tình yêu
- Chương 26: Bạn gái tôi
- Chương 27: Hôn một cái
- Chương 28: Hôn thêm cái nữa
- Chương 29: Cầu Chia Tay
- Chương 30: Trời đất phô mai, đàn ông đúng thật là...
- Chương 31: Chia tay đi, anh nhạt nhẽo quá
- Chương 32: Năm thứ sáu sau khi chia tay
- Chương 33: Bạn của phụ nữ
- Chương 34: Có phải có rồi không?
- Chương 35: Hình như gần đây anh ấy sống không được tốt lắm
- Chương 36: Tuổi còn nhỏ, nhưng thể lực tốt
- Chương 37: Cậu rất được!
- Chương 38: Chen ngang được không?
- Chương 39: Bao nuôi em gái bạn thân
- Chương 40: Lớn tuổi rồi, chơi không nổi nữa
- Chương 41: Cô sẽ không để anh được như ý đâu
- Chương 42: Người ăn vạ cao cấp
- Chương 43
- Chương 44: Ba người đàn ông, một vở kịch
- Chương 45: Thơm quá.
- Chương 46: Bạn trai chị tốt ghê
- Chương 47: Kẻ phản bội
- Chương 48: Lại là anh!
- Chương 49: Xử anh
- Chương 50: Không biết xấu hổ
- Chương 51: Về nhà liền vứt
- Chương 52: Nắm tay
- Chương 53: Hẹn hò
- Chương 54: Rất dễ thương
- Chương 55: Ngủ ngon cái con khỉ
- Chương 56: "Lợi dụng anh đấy à?"
- Chương 57: Hôn
- Chương 58: Người cũng đã cho em hôn rồi
- Chương 59: Đồ chết tiệt
- Chương 60: Anh cũng rất thích em
- Chương 61: Anh thật sự sẽ không hỏng sao?
- Chương 62: Anh có được không?
- Chương 63: Nụ hôn vị dâu tây
- Chương 64: Uống nhiều nước ấm vào
- Chương 65: Chính là tôi
- Chương 66: Tôi thật sự nhạt nhẽo lắm à?
- Chương 67: Cho em hôn một cái thôi
- Chương 68: Hôm qua anh rất mệt
- Chương 69: Thật bất ngờ
- Chương 70: Biến thái à?
- Chương 71: Vậy nên số đo ba vòng là bao nhiêu?
- Chương 72: Cậu ta không được
- Chương 73: Mùa xuân đến rồi
- Chương 74: Không sao hết, cô nhịn
- Chương 75: Tặng em một món quà
- Chương 76: Khiến em trở thành người lớn
- Chương 77: Chào anh rể!
- Chương 78: Hi hi hi
- Chương 79: Gả cho anh nhé
- Chương 80: Mấy ngày nay ba mẹ anh không có ở nhà
- Chương 81: Bố
- Chương 82: Gâu
- Chương 83: Em đồng ý
- Chương 84: Phiên Ngoại 1
- Chương 85: Phiên Ngoại 2
- Chương 86: Phiên Ngoại 3
- Chương 87: Phiên Ngoại 4
- Chương 88: Phiên Ngoại 5
- Chương 89: Phiên Ngoại 6
Mười tám tuổi, Lục Dĩ Ngưng mới vào đại học, tóc ngắn xinh đẹp, mỉm cười rạng rỡ. Lúc đó, thiên kim Lục gia đã tùy ý bỏ qua tất cả các khóa học mình có thể chọn, một bước không rời theo sau Đường Mộ Bạch thi vào ngành Y nhàm chán vô vị.
Hai mươi lăm tuổi, Lục Dĩ Ngưng tốt nghiệp đại học danh tiếng hàng đầu, trong ngành nhiếp ảnh ở nước ngoài hô mưa gọi gió, quan hệ rộng rãi, lại chỉ duy nhất tránh không bao giờ nhắc đến Đường Mộ Bạch.
Trong vài năm, những tin đồn về Đường Mộ Bạch từ trong nước cũng truyền tới------- Tài hoa xuất chúng, hai mươi sáu tuổi đã ở giới y học nhất chiến thành danh.
Sau nhiều năm gặp lại, Lục Dĩ Ngưng thay bạn tốt Tâm Duyệt đến tìm bác phụ khoa tìm hiểu quân tình: "Bác sĩ, tôi gần đây kinh nguyệt không đều, thích ăn chua, thích ngủ, còn hay nôn khan... có phải có rồi hay không?"
Bác sĩ từ một xấp bệnh án dày cộp ngẩng đầu lên, lộ ra một gương mặt đẹp trai quen thuộc, ánh mắt âm trầm, thần sắc nguy hiểm: "Có cái gì?"
Lần đầu gặp lại, Lục Dĩ Ngưng thật bất hạnh mà ngã từ trên ghế xuống.
Hai mươi lăm tuổi, Lục Dĩ Ngưng tốt nghiệp đại học danh tiếng hàng đầu, trong ngành nhiếp ảnh ở nước ngoài hô mưa gọi gió, quan hệ rộng rãi, lại chỉ duy nhất tránh không bao giờ nhắc đến Đường Mộ Bạch.
Trong vài năm, những tin đồn về Đường Mộ Bạch từ trong nước cũng truyền tới------- Tài hoa xuất chúng, hai mươi sáu tuổi đã ở giới y học nhất chiến thành danh.
Sau nhiều năm gặp lại, Lục Dĩ Ngưng thay bạn tốt Tâm Duyệt đến tìm bác phụ khoa tìm hiểu quân tình: "Bác sĩ, tôi gần đây kinh nguyệt không đều, thích ăn chua, thích ngủ, còn hay nôn khan... có phải có rồi hay không?"
Bác sĩ từ một xấp bệnh án dày cộp ngẩng đầu lên, lộ ra một gương mặt đẹp trai quen thuộc, ánh mắt âm trầm, thần sắc nguy hiểm: "Có cái gì?"
Lần đầu gặp lại, Lục Dĩ Ngưng thật bất hạnh mà ngã từ trên ghế xuống.