- Chương 1: Trọng sinh
- Chương 2: Trêu chọc tiểu hòa thượng
- Chương 3: Người là nam hậu của bổn vương
- Chương 4: Gậy sắt có gai
- Chương 5: Hôn môi
- Chương 6: Rời khỏi Cảm Nghiệp Tự
- Chương 7: Trở về
- Chương 8: Tiên đoán
- Chương 9: Ngọc bội phượng hoàng
- Chương 10: Dân chúng triều bái
- Chương 11: Quốc mẫu thiên hạ
- Chương 12: Hiểu chuyện
- Chương 13: Dục trì
- Chương 14: Lập tứ phi
- Chương 15: Đại hôn 1
- Chương 16: Đại hôn 2
- Chương 17: Động phòng 1
- Chương 18: Động phòng 2
- Chương 19: Thỉnh an
- Chương 20: Rất có chừng mực
- Chương 21: Vu oan
- Chương 22: Muôn vàn sủng ái
- Chương 23: Cung yến
- Chương 24: Dụ dỗ
- Chương 25: Bao che
- Chương 26: Tin tưởng
- Chương 27: Tự nhận tội
- Chương 28: Chủ ý
- Chương 29: Cùng nhau thượng triều
- Chương 30: Bức ép
- Chương 31: Ta muốn hoàng thượng
- Chương 32: Chuẩn mạch
- Chương 33: Bí mật
- Chương 34: Lộng thương hài tử
- Chương 35: Tâm tình
- Chương 36: Giải quyết Hứa gia
- Chương 37: Tương kế tựu kế
- Chương 38: Rời khỏi hoàng cung
- Chương 39: Tư tình
- Chương 40: Đến Cảm Nghiệp Tự
- Chương 41: Khẩn cầu
- Chương 42: Ôn nhu
- Chương 43: Hồi cung
- Chương 44: Trọng thưởng
- Chương 45: Dấu hiệu
- Chương 46: Nguy hiểm
- Chương 47: Không ngờ tới
- Chương 48: Giải quyết chuyện tú nữ
- Chương 49: Gặp người nhà
- Chương 50: Hoàng ân mênh mông
- Chương 51: Bất kính
- Chương 52: Lưu Tùng
- Chương 53: Đại kết cục
Thể loại: Đam mỹ, trọng sinh, sinh tử văn
Cảm giác của Lâm Nhất Phàm lúc này chính là lục phủ ngũ tạng đang vỡ vụn, có lẽ hắn không chống cự được nữa rồi, hắn đứng dậy chậm rãi đi xuống, hướng thẳng tới hòa thượng kia, cầm lấy tay y bước về long ỷ:
"Ngươi tên là gì?"
Nhìn tiểu hòa thượng đang xấu hổ, vẻ mặt căng thăng của y khiến hắn cảm thấy không nỡ, không ngờ đến khi thời gian của hắn chẳng còn nhiều lại phát hiện ra một tiểu hòa thượng xinh đẹp như vậy.
"Ta tên là Ta Dịch, pháp hiệu Không Niệm"
Từ miệng Lâm Nhất Phàm lại ứa ra thêm một ngụm máu đen nữa, hắn cảm thấy cả người đang chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, tầm mắt phía trước cũng trở nên mơ hồ. Lâm Nhất Phàm cuối cùng cũng có thể nắm lấy tay của tiểu hòa thượng này lên ngồi ở trên long ỷ:
"Từ giờ khắc này ngươi chính là nam hậu của trẫm, nếu như có kiếp sau, trẫm nhất định sẽ bồi thường cho ngươi thật tốt".