- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
Convert: ngocquynh520
Edit: Cellina
Năm ấy cô tiễn anh lên đường nhập học. Hai người ngồi dựa sát vào nhau cùng nghe MP3. Anh nhìn đồng hồ nói.
“Nghe hết bài này anh sẽ đi.”
Cô cười, lặng lẽ nhấn nút Replay. Vì vậy anh lỡ xe. Lúc phải đi anh vẫn cố rướn người nhắc cô.
“Nhớ phải sống tốt đấy. Nếu như làm chuyện gì có lỗi với anh, em đợi xem anh sẽ trừng phạt em thế nào?”
Cô hung hăng huých anh 1 cái cảnh cáo.
“Nếu anh dám trêu chọc cô gái khác, em sẽ vặn gãy cổ anh.”
Đến khắc mấu chốt , anh nghiêm túc hỏi.
“Chỉ còn “ phòng tuyến cuối cùng” này, tiếp tục chứ?”
Cô hơi bực mình, tiếp tục thử thách sức chịu đựng của anh.
“Anh là quân nhân, có quyền lùi lại sao?”
Vì vậy, với sự ngầm đồng ý bất ngờ của cô, anh chỉ có thể bất chấp tất cả nắm lấy thắng lợi cuối cùng.
Tục ngữ nói “Lấy thương nhân làm phu nhân, lấy quan nhân làm bà lớn còn lấy quân nhân chỉ có thể làm chị dâu!”
Tục ngữ còn nói.
” Sắt tốt không làm đinh, lấy chồng không lấy người nhà binh!”
Vì vậy mới có chuyện nơi nào có áp bức nơi đó có đấu tranh.