- Chương 1: Bao nhiêu tiền một đêm
- Chương 2: Tôi không muốn nợ đồ Người khác
- Chương 3: Tôi sẽ không liên lụy
- Chương 4: Tôi sẽ không chịu trách nhiệm
- Chương 5: Thủ đoạn ác liệt
- Chương 6: Không phải thích tiền sao
- Chương 7: Nhớ mãi không quên người đàn ông
- Chương 8: Giờ còn giả vờ gì chứ?
- Chương 9: Nhớ kỹ thân phận của mình
- Chương 10: Cái cớ sứt sẹo
- Chương 11: Muốn làm mợ tô đến vậy?
- Chương 12: Cô không xứng
- Chương 13: Ngủ không được thì cút ra ngoài
- Chương 14: Tôi sẽ không rước phiền phức cho ngài tô
- Chương 15: Chúng ta từng gặp nhau trước đó chưa?
- Chương 16: Anh ta là người tốt
- Chương 17: Cô đang hoang tưởng điều gì?
- Chương 18: Anh chưa bao giờ nhớ đến cô
- Chương 19: Thật sự cho rằng mình là mợ chủ nhà họ tô à
- Chương 20: Sự việc hoang đường
- Chương 21: Vung tiền như nước
- Chương 22: Đợi chờ một mình
- Chương 23: Anh ấy về rồi
- Chương 24: Quá khứ của cô
- Chương 25: Cách nhau một trời một vực
- Chương 26: Anh ấy đột nhiên trở về
- Chương 27: Càng không muốn gặp, càng không thể buông tha
- Chương 28: Giọng nói của cô gái rất mềm mại, bên trong thoáng qua đôi phần nũng nịu
- Chương 29: Đi dạo phố cùng cô ấy
- Chương 30: Đi dạo phố cùng cô ấy (2)
- Chương 31: Say rượu
- Chương 32: Tụ tập (1)
- Chương 33: Tụ tập (2)
- Chương 34: Anh ấy đã đến
- Chương 35: Điều tra ra cô
- Chương 36: Gặp lại hạ cường nam
- Chương 37: Hoang mang
- Chương 38: Về chiều
- Chương 39: Bị phát hiện
- Chương 40: Tơ lòng còn vương
- Chương 41: Sớm chút mang thai con anh
- Chương 42: Em uyên
- Chương 43
- Chương 44: Vĩnh viễn cô sẽ không ghét anh
- Chương 45
- Chương 46: Tôi cảm kích vì anh đã quay lại
- Chương 47: Tôi cảm kích vì anh đã quay lại(2)
- Chương 48: Tôi cảm kích vì anh đã quay lại(3)
- Chương 49: Tôi cảm kích vì anh đã quay lại(4)
- Chương 50: Tôi cảm kích vì anh đã quay lại(5)
- Chương 51: Anh Hỏi Với Vẻ Hung Ác "Cô Đang Nghĩ Tới Ai? Nghĩ Tới Trần Cẩm Diễn Sao? Cô Nhìn Trúng Anh Ta Rồi À?"
- Chương 52: Anh không xứng, mười anh cũng không bằng tô ngọc kỳ
- Chương 53: Người khác bắt nạt cô, cô cứ đánh trả, đánh chết đã có tôi gánh vác cho cô
- Chương 54: Nếu cô còn khóc nữa, cô có tin tôi làm cô ở đây không?
- Chương 55: Tinh tinh không đau, chú thổi cho tinh tinh một chút là được rồi
- Chương 56: Cô muốn đi tới thành phố lệ châu
- Chương 57: Anh gọi cô là Cố uyên
- Chương 58: Ngài tô, anh không được nhận lầm tôi nữa
- Chương 59: Cô yêu anh là bí mật không thể nói ra
- Chương 60: Tôi đã từng nói em đừng mong trốn
- Chương 61: Cơn ác mộng
- Chương 62: Gọi tên của tôi
- Chương 63: Lưu thanh vũ không được dùng loại ánh mắt chọc người đó nhìn tôi
- Chương 64: Đôi mắt người đàn ông nhìn xuyên thấu cô
- Chương 65: Em trốn tôi(1)
- Chương 66: Cô trốn tôi(2)
- Chương 67: Năm tháng bình yên
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
/8
Tên khác: Đoạt Lại Vợ Yêu
Giữa Cố Uyen và Tô Ngọc Kỳ chỉ là quan hệ tình một đêm...
Có điều, chỉ có một lần đó, vậy mà Cố Uyên lại có phần thưởng là cô con gái xinh xắn.
Bốn năm sau, cô trở lại Hải Thành, người thân của cô lại tính kế, ép cô thay em gái lấy chồng, mà người đó lại là người đàn ông sáng giá nhất thành phố.
Cô càng không thể ngờ được người đàn ông đó chính là Tô Ngọc Kỳ.
Mọi chuyện đã đâu vào đấy, vì vậy hai người cùng nhau kí Hợp đồng hôn nhân trong một năm
Một năm sau Cố Uyên dứt khoát ly hôn nhưng ngờ đâu, người đàn ông này bắt đầu dây dưa cô. Cố Tinh Tinh mới bốn tuổi nhìn người đàn ông đứng ngoài cửa, ngây thơ nói, “Mẹ dặn, không được mở cửa cho người lạ”.
Nửa đêm nửa hôm, người đàn ông leo cửa sổ đi vào, “Bà xã, con cái cũng lớn rồi, chúng ta kết hôn lại đi!?”
Giữa Cố Uyen và Tô Ngọc Kỳ chỉ là quan hệ tình một đêm...
Có điều, chỉ có một lần đó, vậy mà Cố Uyên lại có phần thưởng là cô con gái xinh xắn.
Bốn năm sau, cô trở lại Hải Thành, người thân của cô lại tính kế, ép cô thay em gái lấy chồng, mà người đó lại là người đàn ông sáng giá nhất thành phố.
Cô càng không thể ngờ được người đàn ông đó chính là Tô Ngọc Kỳ.
Mọi chuyện đã đâu vào đấy, vì vậy hai người cùng nhau kí Hợp đồng hôn nhân trong một năm
Một năm sau Cố Uyên dứt khoát ly hôn nhưng ngờ đâu, người đàn ông này bắt đầu dây dưa cô. Cố Tinh Tinh mới bốn tuổi nhìn người đàn ông đứng ngoài cửa, ngây thơ nói, “Mẹ dặn, không được mở cửa cho người lạ”.
Nửa đêm nửa hôm, người đàn ông leo cửa sổ đi vào, “Bà xã, con cái cũng lớn rồi, chúng ta kết hôn lại đi!?”