- Chương 1: Xuyên không
- Chương 2: Tuyển người
- Chương 3: Áp bức
- Chương 4: Bùng nổ
- Chương 5: Tập kích lúc nữa đêm
- Chương 6: Chờ chết
- Chương 7: Tương tàn
- Chương 8: Bị khinh rẻ
- Chương 9: Yêu tà
- Chương 10: Thân phận
- Chương 11: Mật thám
- Chương 12: Nghiệm thương
- Chương 13: Tung lưới
- Chương 14: Nhu tình
- Chương 15: Thoát hiểm
- Chương 16: Thị thiếp
- Chương 17: Thị tẩm
- Chương 18: Không còn xử nữ
- Chương 19: Dùng hình
- Chương 20: Thế thân (1)
- Chương 21: Thế thân (2)
- Chương 22: Nói dối
- Chương 23: Nụ hôn bá đạo
- Chương 24: Giao dịch
- Chương 25: Kí ức
- Chương 26: Bắt kẻ thông dâm
- Chương 27: Khổ nhục kế
- Chương 28: Uy hiếp
- Chương 29: Thử trinh
- Chương 30: Dự định
- Chương 31: Biến cố
- Chương 32: Phản pháo
- Chương 33: Không còn nghi ngờ
- Chương 34: Thân mật
- Chương 35: Bị kinh ngạc
- Chương 36: Hạ độc
- Chương 37: Tin vui
- Chương 38: Tân chủ
- Chương 39: Bức bách
- Chương 40: Trái tim mệt mỏi
- Chương 41: Không tìm thấy
- Chương 42: Thoát hiểm
- Chương 43: Giao phó
- Chương 44: Sợ
- Chương 45: Trốn thoát
- Chương 46: Ngược tử
- Chương 47: Bị kiểm soát
- Chương 48: Ẩn cổ
- Chương 49: Gặp lại
- Chương 50: Quay đầu lại
- Chương 51: Khó có thể chạy trốn
- Chương 52: Giày vò
- Chương 53: Huyết tẩm 0
Tình trạng bản chính: hoàn
Editor: Rika, Ngô Đồng (NCU)
Triền miên không ngớt, đau đớn biến thành chăm sóc, nàng gập cong người lại, liền bị một đôi tay giữ lại: “Hắn đang ở ngoài cửa sổ quan sát đấy”
Ngữ khí âm tà, nàng quay lại, mặt như ngọc, tầm mắt nhìn tới những cánh hoa hồng trên giường.
Kiềm lại tiếng thở dốc, giống như dừng lại ở một nơi rất xa: “Ta không đòi hỏi gì cả, chỉ thầm nghĩ tìm một người, kiếp này, cùng ta kề bên gối đầu”
Nam nhân vung tay lên, nàng vội vàng chống đỡ, ánh mắt trầm xuống, chống lại nhan sắc tuyệt mỹ kia: “Vì sao lại khó như vậy?”
. . .
Hàng loạt người dân trong làng bị bị tàn sát, chỉ giữ lại những người không có sức chống cự là nữ tử và trẻ em.
Xác người chất cao như núi, hắn đạp lên mà đi, ánh mắt tà ác xuyên qua đám người: “Trốn đủ rồi, ra đi”
Nàng cúi đầu, chỉ nghe giọng hắn tựa như ma quỷ:
“Các ngươi ai dám che giấu nàng, ta liền lột da”
. . .
Ánh nắng rạng rỡ chiếu xuống, hai tay gối sau đầu, nàng nhìn thẳng vào đôi mắt của hắn, quả nhiên, hai người có sự bất đồng.
“Nàng biết không? Cả đời này, ta chỉ có thể chạm vào một nữ nhân mà thôi”
Nàng tùy ý cười, vừa muốn giễu cợt hắn không đứng đắn, đã thấy trên đầu tối lại, người đó đã xoay người ôm nàng.
“Để cho ta chạm vào đi, trở thành người của ta, sau này sẽ không có ai dám đoạt nàng đi”
. . .
Trên đời này, có một truyền thuyết xinh đẹp.
Phu thê triền, triền song sinh, nếu hai người thực sự là có duyên phận phu thê, bất luận trải qua sóng gió như thế nào, cuối cùng vẫn sẽ tìm đến được với nhau.
Quay đầu lại, nhìn về quá khứ, người còn chờ ta không, hay đã rời đi?
Trong lúc đó, có những thứ họ đã bỏ quên, tình yêu bỗng dưng bị phản bội, ngàn dạm trường thành, chỉ để lại một bóng dáng cô đơn.
Đến tột cùng, ai mới là người cùng chung chăn gối kiếp này với ta?