- Chương 1: Nếu anh thắng, tờ giấy này thuộc về anh, nếu tôi thắng, anh thuộc về tôi
- Chương 2: Trước đây chúng ta từng gặp nhau rồi sao?
- Chương 3: Cậu thân quen với cô ấy lắm sao?
- Chương 4: Không phải là cô Chung, là cô Trần
- Chương 5: Có cần tôi bế cô dậy luôn không?
- Chương 6: Chúng ta thân nhau lắm à?
- Chương 7: Đêm nay anh có về ngủ không?
- Chương 8: Tôi kết hôn rồi, cô thấy thích hợp không?
- Chương 9: Có phải anh ăn chuối nhiều quá rồi hay không?
- Chương 10: Chẳng phải là Trần Hiêu thì là ai?
- Chương 11: Tôi đang nhìn môi cô.
- Chương 12: Là Trần Hiêu
- Chương 13: Ảnh gì cơ? Tôi không biết.
- Chương 14: Có ai từng nói là da mặt cô rất dày chưa?
- Chương 15: Túi quà hiệu Trần Hiêu
- Chương 16: Ông thử động vào túi của cô ấy xem!
- Chương 17: Cô không sai, làm rất khá.
- Chương 18: Sao anh lại đến?
- Chương 19: Đồ ôm cải thảo
- Chương 20: Có việc gì thì gọi cho tôi
- Chương 21: Đêm nay tôi về Cửu Khê Biệt Uyển
- Chương 22: Em muốn anh đi không?
- Chương 23: Nói với cô ấy, tối thứ Bảy tôi không có việc gì cả.
- Chương 24: Em định ghi thù này cả đời à?
- Chương 25: Tôi xin lỗi lần nữa nhé?
- Chương 26: Vợ tôi không cần thiết phải trả lời bất cứ câu hỏi nào cả
- Chương 27: Đêm qua em đi đâu?
- Chương 28: Hôn bị sưng, không được ạ?
- Chương 29: Chỉ hung dữ với mình anh?
- Chương 30: Cái thứ chết tiệt gì thế này!
- Chương 31: Cậu chủ, muốn em cởi giúp anh không?
- Chương 32: Anh đi tắm đã, chờ anh.
- Chương 33: Không phục thì em hôn lại đi!
- Chương 34: Thích, tiếp tục ~
- Chương 35: Nhưng mà em nhớ anh
- Chương 36: Còn muốn báo thù không?
- Chương 37: Em thử cái rắm ấy!
- Chương 38: Bà Trần đang phạt anh đấy
- Chương 39: Chúng ta ly hôn đi
- Chương 40: Đêm nay anh ngủ sô pha!
- Chương 41: Anh rất muốn có em, rất muốn, rất muốn
- Chương 42: Chờ anh
- Chương 43: Anh cũng rất nhớ em
- Chương 44: Anh có giỏi thì hôn lại đi
- Chương 45: Trai thẳng số hai
- Chương 46: Có thể nhận thất bại, nhưng không được từ bỏ
- Chương 47: Em không vui
- Chương 48: Anh khó chịu
- Chương 49: Em phải học cách chăm sóc bản thân mình
- Chương 50: Sau này ngày nào anh cũng sẽ về
- Chương 51: Em định bao giờ thì nói với anh chuyện này?
- Chương 52: Đàn cho anh nghe đi
- Chương 53: Ông Trần của mình quả thực quá đẹp trai
- Chương 54: Trick or treat, ngài ma cà rồng?
- Chương 55: Chung Diệc Tâm, anh nhịn đủ rồi!
- Chương 56: Nam Nam ngoan, anh yêu em
- Chương 57: Em đồng ý làm vợ anh không?
- Chương 58: Ngoại truyện 1 – Em thích chó hoang
- Chương 59: Ngoại truyện 2 – Có một lần thôi, em đừng lo
- Chương 60: Ngoại truyện 3
- Chương 61: Ngoại truyện 4
- Chương 62: Ngoại truyện 5
- Chương 63: Ngoại truyện 6
- Chương 64: Ngoại truyện 7
- Chương 65: Ngoại truyện 8
- Chương 66: Ngoại truyện 9
- Chương 67: Ngoại truyện 10
- Chương 68: Ngoại truyện 11
Truyện Quy Phục của tác giả Dư Ngã Bạch Lộc là câu chuyện về cuộc hôn nhân của Trần Hiêu và Chung Diệc Tâm tràn ngập tính chất thương mại.
Đêm tân hôn, Chung Diệc Tâm phòng không gối chiếc. Nửa đêm, Trần Hiêu trở về, thái độ lạnh lùng, đưa ra yêu cầu ở riêng với cô.
Chung Diệc Tâm còn mặc bộ váy đỏ tươi lúc đi kính rượu, thản nhiên lấy ra tờ đơn thỏa thuận ly hôn, dịu dàng mỉm cười và ký tên mình. Cô thở một hơi đầy ngọt ngào, “Anh Trần, có dám đánh cược với tôi không?”
Trần Hiêu nhíu mày.
“Trong vòng một năm, tôi sẽ có được anh.”, cô cười như một con hồ ly nhỏ, “Nếu anh thắng, tờ giấy này thuộc về anh. Nếu tôi thắng, anh thuộc về tôi.”
Trần Hiêu cười khẩy, khóe môi nhếch lên, gương mặt đầy vẻ khinh thường.
Sau này…
Chung Diệc Tâm ném đơn ly hôn lên người Trần Hiêu, hờ hững nói: “Tôi chán rồi, chúng ta ly hôn đi.”
Người đàn ông giang tay ra ôm cô vào lòng, gương mặt đẹp trai hiện đầy vẻ hung hãn: “Giờ mới có nửa năm, em chơi anh à?”
“Muốn tiếp tục? Cũng được.”, Chung Diệc Tâm nhoẻn miệng cười, ghé vào tai người đàn ông nói: “Bắt đầu từ giờ, đổi thành anh theo đuổi em.”
Đêm tân hôn, Chung Diệc Tâm phòng không gối chiếc. Nửa đêm, Trần Hiêu trở về, thái độ lạnh lùng, đưa ra yêu cầu ở riêng với cô.
Chung Diệc Tâm còn mặc bộ váy đỏ tươi lúc đi kính rượu, thản nhiên lấy ra tờ đơn thỏa thuận ly hôn, dịu dàng mỉm cười và ký tên mình. Cô thở một hơi đầy ngọt ngào, “Anh Trần, có dám đánh cược với tôi không?”
Trần Hiêu nhíu mày.
“Trong vòng một năm, tôi sẽ có được anh.”, cô cười như một con hồ ly nhỏ, “Nếu anh thắng, tờ giấy này thuộc về anh. Nếu tôi thắng, anh thuộc về tôi.”
Trần Hiêu cười khẩy, khóe môi nhếch lên, gương mặt đầy vẻ khinh thường.
Sau này…
Chung Diệc Tâm ném đơn ly hôn lên người Trần Hiêu, hờ hững nói: “Tôi chán rồi, chúng ta ly hôn đi.”
Người đàn ông giang tay ra ôm cô vào lòng, gương mặt đẹp trai hiện đầy vẻ hung hãn: “Giờ mới có nửa năm, em chơi anh à?”
“Muốn tiếp tục? Cũng được.”, Chung Diệc Tâm nhoẻn miệng cười, ghé vào tai người đàn ông nói: “Bắt đầu từ giờ, đổi thành anh theo đuổi em.”