Thiêu Bất Tận (Chẳng Cháy Hết)
✍ Hồi Nam Tước
Hoàn thành
Đô ThịNgượcĐam Mỹ
89 chương
665 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Anh có biết cậu ta là con ai không?
- Chương 2: Chó con thích cắn bậy
- Chương 3: Lạc quan là ảo tưởng, bất hạnh mới là trạng thái bình thường
- Chương 4: Em có thể chấp nhận quy tắc ngầm của thầy
- Chương 5: Đánh cuộc đi
- Chương 6: Đồ Hèn nhát
- Chương 7: Lại còn đấm vào mặt
- Chương 8: Con cú ranh ma
- Chương 9: Cậu ta là một kẻ điên
- Chương 10: Vô hình, dính nhớp, và nham hiểm
- Chương 11: Thầy khóc à?
- Chương 12: Con chó mất hồn vừa rơi xuống nước
- Chương 13: Làm viên đá quý của em nhé
- Chương 14: Thầy ơi
- Chương 15: Thầy không cần xin lỗi bất kỳ ai
- Chương 16: Không thể buông bỏ cũng không sao
- Chương 17: Thầy lừa em
- Chương 18: Vừa tùy hứng vừa khó chịu
- Chương 19: Mọi người đều phải tự kiềm chế
- Chương 20: Chẳng là gì cả
- Chương 21: Thầy đã từng yêu đương chưa
- Chương 22: Lý trí đã chết
- Chương 23: Cảm ơn vì có em
- Chương 24: Hoàn toàn bị mắc kẹt
- Chương 25: Trong mắt cậu ta còn có ai khác
- Chương 26: Thương Mục Kiêu quan trọng hơn bất kỳ ai khác
- Chương 85: Phiên Ngoại 7
- Chương 84: Phiên Ngoại 6
- Chương 83: Phiên Ngoại 5
- Chương 27: Em Muốn Ăn Anh
- Chương 28: Lúc Anh Khóc Trông Anh Rất Đẹp
- Chương 29: Chó Mê Hương Người Yêu Sắc
- Chương 30: Tù Nhân Của Tình Yêu
- Chương 31: Mê Dược Tình Yêu
- Chương 32: Trở Nên Tham Lam
- Chương 33
- Chương 34: Nói Chuyện Đàng Hoàng
- Chương 35: Như Một Tín Đồ Thành Kín
- Chương 36: Cậu Thật Sự Muốn Chết Mà
- Chương 37: Cậu Không Thể Bị Tôi Thuần Hóa
- Chương 38: Tại Sao Anh Lại Nhìn Ông Ta Như Vậy
- Chương 39: Mày Phải Đưa Ra Quyết Định
- Chương 40: Thật Ngu Xuẩn Và Ngây Thơ
- Chương 41: Cá Cược Có Vui Không
- Chương 42: Tạm Biệt Giáo Sư Bắc
- Chương 43: Sẽ Không Có Người Tiếp Theo
- Chương 44: Em Muốn Lấy Đồ Của Mình Về
- Chương 45: Giấy Vay Nợ Viết Đi
- Chương 46: Chúng Ta Chơi Một Trò Chơi Đi
- Chương 47: Anh Bị Ngốc À
- Chương 48: Đừng Gọi Là Anh Lớn
- Chương 49: Lúc Anh Đứng Trông Anh Rất Đẹp
- Chương 50: Tôi Thích Vẻ Đẹp Không Hoàn Chỉnh
- Chương 51: Anh Nên Thay Đổi Tính Tình Của Mình Đi
- Chương 52: Nói Dối Chắc Chắn Sau Này Cũng Sẽ Bị Vạch Trần
- Chương 53: Anh Thích Bị Ông Ta Đụng Chạm
- Chương 54: Vậy Mà Vẫn Có Thể Xoay Ngược Trở Lại
- Chương 55: Đi Rồi Thì Đừng Quay Lại
- Chương 56: Sao Anh Có Thể Nhảy Với Người Khác
- Chương 57: Chỉ Có Câu Này Là Giả
- Chương 58: Lại Tự Lừa Dối Mình À
- Chương 59: Tình Yêu Cảm Động Đất Trời
- Chương 60: Anh Có Ước Gì Dưới Sao Băng Không
- Chương 61: Đừng Hòng Đi Đường Tắt
- Chương 62
- Chương 63: Phiên Ngoại 1
- Chương 64: Vậy Anh Đừng Khóc
- Chương 65: Chủ Nghĩa Bi Quan Của Schrödinger
- Chương 66: Bởi Vì Muốn Hiểu Rõ Thế Giới Của Anh Hơn
- Chương 67: Chương 66
- Chương 68: Chương 67
- Chương 69: Anh Đừng Khóc
- Chương 70: Thật Là Trùng Hợp
- Chương 71: Tay Em Lạnh Quá Còn Đau Nữa
- Chương 72: Nếu Cậu Ấy Là Con Gái
- Chương 73: Cùng Chung Sống
- Chương 74: Dẫn Em Về Nhà Ăn Cơm
- Chương 75: Khoét Đi Máu Thịt Lấy Đi Mạng Sống
- Chương 76: Chỉ Cần Anh Thích Em Là Đủ
- Chương 77: Bé Ơi Ngủ Ngoan
- Chương 78: Cái Gọi Là Sự Tin Tưởng
- Chương 79: Cái Gọi Là Sự Tin Tưởng
- Chương 80: Phiên Ngoại 2
- Chương 81: Phiên Ngoại 3
- Chương 82: Phiên Ngoại 4
- Chương 86: Phiên Ngoại 8
- Chương 87: Phiên Ngoại 9
- Chương 88: Phiên Ngoại 10
- Chương 89: Phiên Ngoại 12
"Những kẻ ngồi xe lăn là những kẻ vứt đi, không đáng để yêu thương."Có một lần tôi sinh ra ảo giác, cho rằng Thương Mục Kiêu cũng có cùng suy nghĩ như thế...Cuối cùng, cậu ta cũng đã nghĩ như vậy.Nhà cũ của tôi, lửa thiêu chẳng cháy hết (*)Còn cậu ta thì tỉ mỉ lên kế hoạch để lừa gạt, chế giễu tôi.***Cơ thể con người là một đại diện ra thế giới, được điều khiển bởi những ham muốn bên trong. Ham muốn được thúc đẩy bởi ý chí. Ý chí truyền đạt ham muốn thông qua cơ thể, chi phối thế giới của chúng ta.Khi thế giới của bạn trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết chỉ vì sự xuất hiện của một người, bạn nên cảnh giác, vì đó là dấu hiệu của sự sụp đổ ý chí.CP: Thương Mục Kiêu x Bắc Giới, bất cần đời sinh viên niên hạ công X thanh lãnh lý trí phó giáo sư xe lăn thụ(*): lửa thiêu chẳng cháy hết ( dã hỏa thiêu bất tận), cũng là tên truyện, 1 câu thơ trong bài thơ Thảo của Bạch Cư Dị, mượn hình ảnh cỏ dại kiên cường dù có đốt đồng bao nhiêu lần mầm sống vẫn còn đó, chỉ đợi xuân về để hồi sinh.