- Chương 1: Cuộc hội ngộ định mệnh
- Chương 2: Giữa vạn người
- Chương 3: Châu chấu đá xe
- Chương 4: Đơn độc dũng cảm
- Chương 5: Thật vinh hạnh
- Chương 6: Ánh trăng soi sáng tôi
- Chương 7: Rơi vào thung lũng
- Chương 8: Cứu rỗi duy nhất
- Chương 9: Trả lại tình ý
- Chương 10: Không thể tự chữa
- Chương 11: Rượu độc có độc
- Chương 12: Có đôi có cặp
- Chương 13: Quyết chiến đến cùng
- Chương 14: Dựa gió tự cười
- Chương 15: Không say không ngừng
- Chương 16: Kim ốc tàng kiều
- Chương 17: Một giấc mộng đẹp
- Chương 18: Mưa phùn triền miên
- Chương 19: Năm này qua năm nọ
- Chương 20: Xuân phong đắc ý
- Chương 21: Tiệm ảnh Xuân Đường
- Chương 22: Pháo hoa rực rỡ
- Chương 23: Như bắt được vàng
- Chương 24: Ngọt ngào mặn mặn
- Chương 25: Đèn đuốc rực rỡ
- Chương 26: Tức giận
- Chương 27: Vô tình trêu chọc
- Chương 28: Tỉnh táo say mê
- Chương 29: Má hồng đào hoa
- Chương 30: Tích đức
- Chương 31: Đêm xuân tĩnh mịch
- Chương 32: Trên trời rơi xuống
- Chương 33: Vừa thuần khiết, vừa quyến rũ
- Chương 34: Nhịp tim đồng điệu
- Chương 35: Trái tim cũng đau
- Chương 36: Trước khi tỉnh mộng
- Chương 37: Sẽ không sụp đổ
- Chương 38: Mũi tên chạm vào dây cung
- Chương 39: Đêm vẫn còn dài
- Chương 40: Trả tự do cho em
- Chương 41: Hoàn quân minh châu
- Chương 42: Tâm trí rối bời
- Chương 43: Thật tuyệt vời
- Chương 44: Một nhát cắt đôi
- Chương 45: Lợi ích tình yêu
- Chương 46: Ngôn niệm quân tử
- Chương 47: Núi cao sông dài
- Chương 48: Trùng phùng sau ly biệt
- Chương 49: Không cách nào kiềm chế
- Chương 50: Đến nơi đến chốn
- Chương 51: Yêu là gì
- Chương 52: Yêu thương tỏ tình
- Chương 53: Tái hợp
- Chương 54: Chỉ có yêu
- Chương 55: Tiệm nhập giai cảnh
- Chương 56: Lửa cháy lan ra đồng cỏ
- Chương 57: Không có quy luật
- Chương 58: Đạt được ước nguyện
- Chương 59: Cả ngày dài
- Chương 60: Độc nhất vô nhị
- Chương 61: Có chuyện tốt
- Chương 62: Bí mật của em
- Chương 63: Cuối bức thư (Hoàn)
- Chương 64: Ngoại truyện 1
- Chương 65: Ngoại truyện 2
- Chương 66: Ngoại truyện 3
- Chương 67: Ngoại truyện 4
- Chương 68: Ngoại truyện 5
- Chương 69: Ngoại truyện 6
- Chương 70: Ngoại truyện 7
- Chương 71: Ngoại truyện 8 [Toàn văn hoàn]
【Yêu anh tựa như một cuộc mạo hiểm tiến vào ánh lửa】
Lần đầu tiên Bạch Chỉ gặp Phó Huyền Tây, anh vẫn còn là một thiếu niên phóng khoáng, nở nụ cười lười biếng trên gương mặt: “Em gái, bên ngoài nguy hiểm lắm, mau về nhà đi.”
Nhưng sau này gặp lại, anh là Phó tiên sinh đã bôn ba qua bao nhiêu thăng trầm trên thương trường nhiều năm, dễ dàng nhìn thấu lòng người.
Ngày đó tuyết rơi đầu mùa, cô lâm vào cảnh khốn cùng, anh xuất hiện đúng lúc, vươn tay về phía cô: “Nếu chuyện không ổn, cứ tìm đến tôi.”
Dẫu biết hành trình này không có điểm cuối, Bạch Chỉ vẫn một lòng tiến tới, không quay đầu nhìn lại.
Anh là người yêu hết mực dịu dàng, mọi chuyện đều ủng hộ và nuông chiều cô, nhưng giấc mộng nào cũng phải đi đến hồi kết.
Sau này, cô đề nghị chia tay, khóc nức nở: “Đừng tìm đến em nữa.”
Anh không hề nhìn cô, chỉ cười lạnh một tiếng: “Nếu bây giờ em rời đi, anh sẽ không cản em.”
Phó Huyền Tây lăn lộn trong thế giới vàng son, xa hoa trụy lạc, nhưng chưa từng để người phụ nữ nào trong lòng.
Cuối cùng mới có một người, vậy mà người đó cũng chạy đi mất.
Sau này, không thể quên được đoạn tình cảm đó, anh cũng dần dần phát hiện ra bí mật nhiều năm trời của người mình yêu.
“Cuối bức thư đó, em muốn nói gì với anh?”.
“Muốn nói chuyện cả đời với anh.”
“Em gái, bên ngoài nguy hiểm lắm, mau về nhà với anh đi.”
#Yêu anh tựa như thiêu thân mạo hiểm tiến vào ánh lửa#
Yêu thầm thành thật.
Dũng cảm x Dịu dàng, thâm tình
Song xử, HE, chênh lệch 7 tuổi.
Lần đầu tiên Bạch Chỉ gặp Phó Huyền Tây, anh vẫn còn là một thiếu niên phóng khoáng, nở nụ cười lười biếng trên gương mặt: “Em gái, bên ngoài nguy hiểm lắm, mau về nhà đi.”
Nhưng sau này gặp lại, anh là Phó tiên sinh đã bôn ba qua bao nhiêu thăng trầm trên thương trường nhiều năm, dễ dàng nhìn thấu lòng người.
Ngày đó tuyết rơi đầu mùa, cô lâm vào cảnh khốn cùng, anh xuất hiện đúng lúc, vươn tay về phía cô: “Nếu chuyện không ổn, cứ tìm đến tôi.”
Dẫu biết hành trình này không có điểm cuối, Bạch Chỉ vẫn một lòng tiến tới, không quay đầu nhìn lại.
Anh là người yêu hết mực dịu dàng, mọi chuyện đều ủng hộ và nuông chiều cô, nhưng giấc mộng nào cũng phải đi đến hồi kết.
Sau này, cô đề nghị chia tay, khóc nức nở: “Đừng tìm đến em nữa.”
Anh không hề nhìn cô, chỉ cười lạnh một tiếng: “Nếu bây giờ em rời đi, anh sẽ không cản em.”
Phó Huyền Tây lăn lộn trong thế giới vàng son, xa hoa trụy lạc, nhưng chưa từng để người phụ nữ nào trong lòng.
Cuối cùng mới có một người, vậy mà người đó cũng chạy đi mất.
Sau này, không thể quên được đoạn tình cảm đó, anh cũng dần dần phát hiện ra bí mật nhiều năm trời của người mình yêu.
“Cuối bức thư đó, em muốn nói gì với anh?”.
“Muốn nói chuyện cả đời với anh.”
“Em gái, bên ngoài nguy hiểm lắm, mau về nhà với anh đi.”
#Yêu anh tựa như thiêu thân mạo hiểm tiến vào ánh lửa#
Yêu thầm thành thật.
Dũng cảm x Dịu dàng, thâm tình
Song xử, HE, chênh lệch 7 tuổi.