Tiểu Tiên Nữ Của Giáo Bá
✍ Xuân Đao Hàn
109 chương
6,790 lượt xem
5 ✩
✎
- Chương 1: Ở đây cái gì cũng tốt, chỉ là không có tướng quân
- Chương 2: Cô im lặng gọi anh: Tướng quân
- Chương 3: Còn sao nữa? Cho tụi nó cút hết xuống địa ngục
- Chương 4: Không được cười với lão tử nữa
- Chương 5: Tướng quân nhìn qua có vẻ thật hung dữ
- Chương 6: Co được dãn được mới là đàn ông
- Chương 7: Theo dõi lão tử à?
- Chương 8: Em trai nóng nảy chửi thề
- Chương 9: Tớ muốn ăn món đó
- Chương 10: Cô cũng sẽ sợ anh
- Chương 11: Hôm nay lão tử làm người tốt
- Chương 12: Thích anh sẽ không có kết cục tốt
- Chương 13: Không được chần chừ!
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19: Người con gái của lão đại
- Chương 20: Dáng vẻ tức tối của cô cũng thật ngoan quá đi mất
- Chương 21: Nhượng ca quả nhiên lén cả bọn học bài
- Chương 22: Trạc trong thanh liêm chứ không phải trong nghĩa gian ác mê hoặc lòng người
- Chương 23: Phim kinh dị vườn trường đáng sợ
- Chương 24: Đừng có hỏi, hỏi là bị bắt học đó
- Chương 25: Thật mẹ nó ngoan quá đi mất
- Chương 26: Vẫn là do da mặt của mình quá mỏng!
- Chương 27: Tiến công Quý Nhượng
- Chương 28: Ngồi cùng bàn với tiểu tiên nữ
- Chương 29: Quý Nhượng là vết nhơ duy nhất của nhà họ Quý
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96: Nhìn nữa là anh ăn em luôn bây giờ
- Chương 97: Không đẹp bằng anh
- Chương 98: Sau khi trưởng thành, gả cho Quý Nhượng
- Chương 99: Ngoại truyện 1: Thiên địa chứng giám, nhật nguyệt chứng minh
- Chương 100: Ngoại truyện 2: [Kiếp trước] Tướng quân và tiểu cô nương của chàng
Cuối tháng tám, Hải Thành nghênh đón đợt mưa bão cuối cùng, mây đen vây kín khắp nơi, sắc trời cũng âm u hơn mấy ngày trước. Cửa phòng ngủ ở lầu hai bị đẩy ra, mợ Ngô Anh Hoa vừa cầm khăn mặt lau nước, vừa lên tiếng phàn nàn: “Mưa to thế này cũng không biết lên sân thượng lấy chăn mền vào! Suốt ngày nhốt mình ở trong phòng không sợ mốc meo à!” Thích Ánh vẫn ngồi im không nhúc nhích trước khung cửa sổ, ngay cả tư thế cũng không thay đổi. Du Trạc nửa nằm nửa ngồi trên ghế salon, lười biếng mở miệng: “Chị ấy không nghe thấy, mẹ gào hét với chị ấy cũng được tích sự gì đâu.”
Ngô Anh Hoa đi qua vỗ một cái lên đầu cậu: “Con bé điếc thì con cũng điếc à? Suốt ngày chỉ biết chơi game, giờ sắp lên lớp mười rồi, còn nghĩ mình có thể lông bông chơi đùa như hồi sơ trung hả?” Du Trạc tỏ vẻ mất hứng, lết tha lết thết đứng dậy chạy về phòng mình. Ngô Anh Hoa chán nản, quay đầu lại nhìn Thích Ánh vẫn giữ nguyên tư thế ngồi trước khung cửa sổ, bóng lưng nhỏ bé yếu ớt hòa cùng làn mưa giông bão bên ngoài, sinh ra một nỗi cô đơn thê lương đến mức lạnh người. Nghĩ đến cảnh ngộ của đứa cháu gái này, cơn bực trong lòng bà lại tiêu tan hơn phân nửa. Bà đi qua gõ lên mặt bàn. Lúc này Thích Ánh mới quay đầu lại, nhìn thấy là mợ, đồng tử lóe lên một vẻ dịu dàng thanh tịnh, đôi môi mỏng hơi nhếch lên, lộ ra nụ cười cẩn thận từng li từng tí.