Trọng Sinh Mạt Thế Chi Mệnh Chủ Thanh Long
✍ Tứ Hỉ Thang Viên
110 chương
4,354 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
Thể loại: Trọng sinh, mạt thế, linh dị thần quái, tùy thân không gian, 1×1, HE
Nhân vật: Ân Quyết x Long Sùng Vũ
Chuyển ngữ: Light-Raito44 (Huyết Phong – Light)
Một đám phi nhân loại cũng gặp phải mạt thế! Trừ không gian, pháp lực, lương thực, xx, họ còn cần cái giề nữa?!
Long Sùng Vũ cười dịu dàng: Cầu tổ chức đoàn đội.
Ân Quyết kiên quyết: Không muốn.
Long Sùng Vũ tỏa ma khí toàn thân: Tổ đội.
Ân Quyết: …
…
Trên mặt Long Sùng Vũ lộ ra nụ cười âm lạnh: “Ta muốn ăn ngươi.”
“=口=…” Ân Quyết nhỏ giọng kháng nghị: “Không được.”
Lúc này vừa đúng sáu giờ, thân thể Long Sùng Vũ giật một cái, khi mở mắt ra ánh mắt đã trở nên ôn hòa: “Vậy ta nuôi béo ngươi một chút rồi mới ăn.”
…
Văn án cẩu huyết cơ tình:
Đông hải Thanh Long quân và kẻ thù sát thân or người yêu gặp lại sau năm trăm năm, nhưng không ngờ được nhân gian lại là ngày tận thế! Vì tìm kiếm vong hồn đã mất, y không thể không sinh tồn tại mạt thế. Mà nam nhân đã chìm vào ma đạo đó lại vì ham muốn riêng tư mà cưỡng ép y ký khế ước chủ tớ với hắn…
“Long Sùng Vũ.” Ân Quyết bị ấn ngã lên giường, ánh mắt lạnh băng nhìn nam nhân đã cưỡng ép y ký khế ước chủ tớ.
“Hử?” Nam nhân không chút để ý dịch con dao Ân Quyết đang để trên cổ mình ra: “Hiện tại ngươi nên gọi ta là gì?”
Ân Quyết đỏ mắt, thật lâu mới gọi một tiếng nhẹ hẫng: “Chủ nhân.”
……….
Ân Quyết mặt liệt vừa ngốc vừa manh: Chủ nhân xấu nhất QAQ…
Chủ nhân với nhân cách thứ nhất buổi tối ức hiếp người ta, nhân cách thứ hai ban ngày tranh thủ dỗ dành người ta là đáng yêu nhất ~ cười dung tục ~~
Đây là câu chuyện về một vị long quân bị đâm một kiếm hồn phi phách tán khó khăn lắm mới được sống lại, kết quả lại một lần nữa gặp phải kẻ thù giết mình tại mạt thế. Tóm lại, tiểu công cuối cùng lột bỏ tầng da dày giả dối cặn bã.
Chính trực ôn nhu/âm hiểm thô bạo công x băng sơn mặt liệt ngốc nghếch thụ.
Bối cảnh mạt thế, trọng điểm là JQ và con đường mạt thế của các phi nhân loại… tiểu thụ là một con thanh long, tiểu công là người hai nhân cách.