Quyển 3 - Chương 40: Ma tông huyết ma
Thực lực thế nào chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, đột nhiên Mộc Bạch Ly cảm thấy thực lực mình rất không tồi, tâm trạng khó tránh khỏi có vài phần hài lòng. Nữ tử áo đen bởi vì bị thương, hành động có chút chậm chạp, nhưng lại dùng lối đánh liều mạng, từng chiêu tàn nhẫn, đặc biệt là cặp mắt kia, Mộc Bạch Ly thấy trong đôi mắt u ám của nữ tử tràn ngập hận ý, đúng, là hận, nàng cảm thấy có chút hoảng sợ, không biết từ lúc nào mình đã đắc tội người khác. Hơi không chú ý, y phục liền bị cắt mất một đoạn, nàng lập tức tập trung lực chú ý, mạnh mẽ múa phi kiếm, ép cho nữ tử áo đen liên tiếp lui về phía sau.
Nhưng vào lúc này, nữ tử áo đen lại đột nhiên vung quyền đánh tới, Mộc Bạch Ly vốn định chém ra một kiếm, lại phát hiện tay kia của nữ tử đã biến ảo ra vô số cánh tay khác giống như Quan Âm nghìn tay, ngay khi nàng cảm thấy không ổn muốn lui về phía sau, ánh mắt đột nhiên mở lớn, chỉ thấy trên đầu nắm tay của nữ tử chợt xuất hiện một đóa hoa đỏ như máu, hoa kia đỏ đến chói mắt, nhìn thấy mà sợ. Đóa hoa vốn khép kín, ngay lúc đến gần Mộc Bạch Ly thì đột nhiên nở ra, miệng mở rộng giống như sinh vật sống. Mộc Bạch Ly rõ ràng còn nhìn thấy những chiếc răng dài trắng nhọn trong miệng hoa, nhắm thẳng vào mặt nàng, nếu bị cắn một cái, sợ là cả khuôn mặt đều sẽ không còn!
Bạch Ly đưa tay đón đỡ theo bản năng, đóa hoa kia liền cắn một cái lên cổ tay nàng, không có cảm giác đau đớn như trong dự liệu, chỉ nghe thấy một tiếng lách cách, giống như cắn phải thứ đồ gì đó cứng rắn sau đó bị gãy răng, quả nhiên nhìn thấy biểu cảm đóa hoa kia hết sức vặn vẹo, trong miệng nó vẫn còn ngậm tay của mình, nàng nhất thời ấm đầu mà cảm thấy thú vị. Ngón tay Mộc Bạch Ly vẫn linh hoạt, động vài cái, búng bên trái lại búng bên phải, nhìn gương mặt đóa hoa rất có tính người nhíu lại, càng thêm rất vui vẻ, mà lúc này sắc mặt nữ tử áo đen cũng trắng bệch, liều mạng muốn rụt tay lại, nào ngờ lại không rút ra được. Dưới tình thế cấp bách khi chân khí của mình liền liên tục không ngừng bị rút ra, nữ tử kia bay lên, một chân giơ lên muốn đạp Mộc Bạch Ly văng ra ngoài!d.đ_LQĐ
Lúc này, bởi vì Mộc Bạch Ly đang quay lưng về phía Thanh Phạm, cho nên không thấy được vẻ mặt của nàng, chỉ nhìn thấy cả bàn tay của Mộc Bạch Ly bị đóa yêu hoa ngậm trong miệng. Thanh Phạm giận dữ, không tiếp tục dây dưa với đám mây đỏ nữa, hắn đọc một câu chú ngữ, trên người đột nhiên phát ra ánh sáng trắng, ngay sau đó bầu trời trút xuống một màn mưa cánh hoa, thoạt nhìn cảnh tượng này rất đẹp, chỉ là ở dưới phạm vi mưa cánh hoa, đám mây đỏ bị những cánh hoa kia cắt cho đau đớn mà thét chói tai. Thì ra những cánh hoa này sau khi tiếp xúc với vật thật sẽ lập tức trở nên sắc bén như dao, giờ phút này này đám mây đỏ bị vây ở trong đó không thể chạy thoát phải chịu đau khổ do bị những lưỡi đao kia cắt vào. Mà thanh phạm chỉ trong nháy mắt đã di chuyển đến bên cạnh Mộc Bạch Ly, ngay lập tức đá một cước có vẻ hết sức đẹp mắt, chỉ là, nữ tử áo đen bị hắn đá một cước khiến cho thân thể lảo đảo một cái, nhưng vì sao vẫn bất động như cũ?
Cẩn thận nhìn Mộc Bạch Ly mới phát hiện hai mắt nàng chớp chớp, còn làm mặt quỷ với mình. Lập tức cảm thấy có chút buồn cười, thì ra là bản thân đã quá lo lắng cho đồ đệ này của mình rồi. Giờ phút này hắn lẩm bẩm: Quả nhiên là danh sư xuất cao đồ!
Chỉ là, tư thế lúc này, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?
Bên kia nữ tử áo đen đã xụi lơ, mà dáng vẻ đồ đệ mình ở bên cạnh vẫn còn đang sửng sốt, chẳng lẽ Bạch Ly lén lút ở sau lưng mình tu luyện ma công hút pháp lực người khác: Hấp Tinh Đại Pháp sao?
Mãi đến khi một tia chân khí cuối cùng trong cơ thể nữ tử áo đen bị rút ra hết, mới tách khỏi Mộc Bạch Ly. Lúc này nữ tử nằm trên mặt đất không còn một tia chân khí, đôi mắt đỏ như máu tràn ngập hận ý như muốn lăng trì Mộc Bạch Ly. Trên người không có nửa phần chân khí, ngay cả pháp quyết đơn giản nhất cũng không thể thực hiện khiến nữ tử kia không biết phải làm thế nào. Mộc Bạch Ly tiến lên một bước, nữ tử kia chợt ngồi dậy, há miệng muốn cắn lên chân Mộc Bạch Ly lại bị Thanh Phạm dùng quạt ngăn cản, chỉ đành oán hận mà nhìn hai người bọn họ!
Không ngờ, chỉ là không ngờ, thực lực của Thanh Phạm lại cao như thế, còn có thể vây khốn Huyết Ma, mà nhìn dáng vẻ cứng đầu của Mộc Bạch Ly, bản thân cũng không đoán ra nàng dùng pháp khí gì mà lợi hại như vậy, thật đáng hận! Chớp mắt nhìn đến cổ tay của Bạch Ly, lúc này Linh Đang kia phát ra ánh sáng đỏ, nữ tử lập tức nhăn mày, chẳng lẽ là?
Nữ tử áo đen hừ lạnh một tiếng: "Huyết Ma đáng ch.ết, sao bản thể của ngươi còn chưa tới?" d.đ_LQĐ
Thì ra lúc này vẫn chỉ là một phần phân thân của Huyết Ma, hắn vốn cho là những kẻ tu chân hiện tại căn bản không cần hắn toàn lực đối phó, nhưng mà bây giờ hắn lại bị vây, đành phải hết sức chạy tới. Một đao kia cắt ở trên người, mặc dù chỉ là phân thân, vẫn khiến bản thể hắn vô cùng đau đớn.
"Ngươi là ai?" Thấy sư phụ liếc mắt nhìn mình, Mộc Bạch Ly hiểu ý, chịu trách nhiệm tr.a hỏi nữ tử kia. Thế nhưng giọng nói nàng không đủ khí thế, chỉ đổi được một tiếng cười nhạo từ nữ tử áo đen.
Bọn họ hẳn không phải là yêu ma bình thường, nếu không sẽ không cố ý dẫn dụ những nhân sĩ tu chân trong phủ nhà họ Vương đến đây, sau đó tiêu diệt từng người. Mục đích của bọn hắn vốn không phải là tiểu thư nhà họ Vương, hơn nữa ánh mắt căm hận của nữ tử áo đen nhìn mình lúc này tự dưng khiến cho Mộc Bạch Ly rất không thoải mái. Giống như trở lại những năm trước đây, nàng nhận những ánh mắt phẫn nộ, oán hận từ các sư huynh, giờ phút này nữ tử kia sau khi cười nhạo một tiếng, Mộc Bạch Ly vậy mà lại im lặng, theo bản năng lùi về phía sau một bước, trốn đến sau lưng Thanh phạm.
Nhưng vào lúc này, đám mây đỏ dưới mưa cánh hoa chợt mạnh mẽ bay lên, đánh thẳng vào sự trói buộc của màn mưa. Thanh Phạm vừa phát hiện động tĩnh, muốn bấm pháp quyết thì đám mây đỏ chợt thu nhỏ thành sợi chui ra từ khe hở, đồng thời một đoàn khí đen trong đêm tối bay đến hợp lại với nhau, dần dần hiện ra hình dáng một người.
"Huyết Ma?" Thanh Phạm bảo vệ Bạch Ly ở sau lưng, mắt lạnh quan sát thân hình nam tử trước mặt.
Toàn thân áo trắng, bên trên là từng mảng từng mảng đỏ giống hư bị vẩy mực, cả người tản ra mùi máu tanh nồng nặc, những đốm đỏ kia, thật ra chính là máu, người trước mặt, chính là kẻ độc ác nhất trong lục tướng của Ma Tông ---- Huyết Ma! Lúc này, Thanh Phạm cũng không hoảng loạn, chỉ vươn tay cầm quạt chỉ chỉ nam tử trước mặt, một tay khác kéo kéo tay áo Bạch Ly: "Thấy không, đó chính là Huyết Ma!"
Giọng nói hắn bình thản không có ngạc nhiên hay sợ hãi, làm như nam tử cả người máu tanh này chỉ là một cái cây, giống như lần trước: Thấy không, cây kia là Bồ Đề Thụ! Chỉ là bình thản giải thích cho Mộc Bạch Ly để nàng tăng thêm hiểu biết!
"Lại dám làm cho ta đau như vậy!" Mặt của Huyết Ma giờ phút này tràn đầy sát khí, hai mắt cũng theo đó biến thành màu đỏ máu, sắc mặt trắng bệch càng có vẻ giống người ch.ết! Trong giây lát, thân hình Huyết Ma lại tản ra, sương máu lập tức bao phủ bầu trời, tản ra bốn phương tám hướng, chỉ chút nữa là sẽ bao vây hai thầy trò vào trong đó, Mộc Bạch Ly lúc này bị dọa cho hoảng sợ trốn làm đà điểu, không để ý trái lôi phải kéo Thanh Phạm, liều mạng núp ở sau lưng hắn, không dám xung phong ra trận nữa: "Sư phụ, người mau nghĩ biện pháp gì đi!"
Kết quả chỉ thấy sư phụ chậm rãi mở quạt. Mộc Bạch Ly im lặng núp ở phía sau, mắt nhìn sương máu kia đã sắp tràn đến. Nàng từng nghe nói, người bị sương máu của Huyết Ma vây lại, sẽ bị ép thành thịt vụn sau đó trở thành một phần của sương máu, thật kinh khủng, cả bầu trời đều là sương máu, phải thế nào mới có thể chạy thoát? d.đ_LQĐ
Bá! Cây quạt của sư phụ chợt biến lớn, vọt lên không trung, tự ở đó quạt, một lần quạt xuống chỉ thấy sương máu kia bị đánh rách ra một vết lớn, quả nhiên đúng là có thể quạt ra. Lúc trước sư phụ dùng quạt để quạt đúng là có đạo lý. Nhìn sư phụ cứ tùy ý đứng đó, đã có thể hóa giải sát cơ, lòng nàng lập tức dâng lên sự sùng bái. Đối thủ chính là một trong sáu vị Ma Tướng đấy, rốt cuộc sư phụ lợi hại như thế nào, mình nhất định phải cố gắng một chút, nếu không thật khiến sư phụ mất mặt!
Trong khi sương máu đầy trời thì hai thầy trò, một nhàn nhã, một ngẩn ngơ, thật sự khiến cho yêu nhân Ma Tông khó mà kìm nén tức giận, chỉ là, màn sương máu vốn cũng không có ý định sẽ tấn công bọn họ, chỉ thấy nó nhanh chóng tràn ra, muốn trong nháy mắt bao lấy nữ tử áo đen dưới chân Mộc Bạch Ly lui về phía sau, chớp mắt liền biến mất sạch sẽ, mà nữ tử áo đen ngay cả một cọng tóc cũng không sót lại, cứ như vậy tự nhiên biến mất......