- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
Lâm Hưởng là một tác giả đam mỹ hắc vô cùng, người đời gọi là “Lôi mẹ” (*)
Rõ ràng là câu chuyện nội dung đời thường dưới ngòi bút cậu thành một tiểu thuyết ly kì, cẩu huyết.
Về những tiểu thuyết này, cư dân mạng đánh giá : “Trong hàng vạn hàng ngàn tác phẩm có thể tìm ra một tác phẩm lôi cỡ này đã là hiếm. Có thể tìm ra một lôi mẹ cực phẩm cỡ này, tuyệt đối là không thể.”
Cậu thậm chí còn nhớ rõ nhóm độc giả còn chúc : Thật mong lôi mẹ có ngày trở thành tiện thụ (**) bị ngược đến chết đi sống lại.
Không ngờ một ngày kia nhân vật trong tiểu thuyết lại bước vào thế giới của cậu.
Cậu mới 24 tuổi chẳng lẽ đã phải gánh lấy món quà bất đắc dĩ này?
Câu chuyện này couple đã cố định sẽ không thay đổi. Cẩu huyết có, bán manh có, tiểu ngược có, kết cục ngoài dự đoán của mọi người.
Nếu ai còn dị nghị vậy tôi liền giải thích ngay đây :
① Những nhân vật trong truyện dù không có sự xuất hiện của Lâm Hưởng thì vẫn sẽ tồn tại bởi dù là tác giả vô lương tâm cỡ nào vẫn sẽ sinh ra tình cảm với nhân vật của mình. Hơn nữa, nếu nói Chung Thành Lâm yêu Lâm Tự, thà rằng nói hắn “buộc phải” yêu Lâm Tự. Hắn bị Lâm Hưởng hấp dẫn bởi cá tính nguyên bản bên trong nhân vật của hắn không hề biến mất, từ khi gặp Lâm Hưởng thì dần dần thức tỉnh mà thôi.
② Về nhân vật chính, anh bạn này vốn là cô nhi, đột nhiên bây giờ có người nhảy vào cuộc sống hiện thực của mình ắt sẽ sinh ra tâm lý bài xích. Nếu đặt mình vào hoàn cảnh ấy, có là người bình thường cũng không tiếp thu nổi. 5 chương đầu sẽ là giai đoạn thích ứng, từ chương thứ sáu trở đi cậu ấy sẽ dần tiếp nhận Lâm Tự, vì Lâm Tự làm không ít chuyện.
③ Như đã nói ở điều một, vì có sự xuất hiện của Lâm Hưởng nên nhiều nhân vật có sự thay đổi về tính cách, bạn sẽ phát hiện ra có nhiều người thay đổi so với ấn tượng đầu tiên.
④ Truyện này có chút đi sâu vào tâm lí thực tiễn, ví dụ như cuộc sống sinh hoạt cá nhân của Lâm Hưởng, tôi nghĩ mặc cho ai lớn tuổi sau khi “ giải quyết” xong tìm không thấy đối tượng đều sẽ có loại suy nghĩ này, kiểu như chẳng cần có tình cảm hai người xa lạ vẫn có thể lên giường đấy thôi. Tình yêu có thể từ từ bồi dưỡng, hai người yêu nhau ở bên nhau lâu dần cũng trở thành gia đình mà thôi.
Hiện giờ chỉ nghĩ được đến vậy , nếu đại gia còn nghi vấn không tiện nói vậy cứ chờ đọc truyện, cảm ơn ^^
Nội dung: Hoan hỉ oan gia
Nhân vật chính: Lâm Hưởng, Chung Thành Lâm ┃ Phối hợp diễn: Lâm Tự, Chung Nhất Thần, Trần Nguyên, Triệu Nhạc ┃ Cái khác: phối hợp diễn, pháo hôi
(*) Lôi mẹ : Chỉ những tác giả chuyên viết truyện xây dựng những tình huống không ai ngờ đến, như mình hay gọi là “lọt hố” đó. Giống như “Mẹ ghẻ” là chỉ những tác giả xây dựng tình huống ngược đãi nhân vật của mình =)))
(**) Tiện thụ : “Đê tiện”, là kiểu thụ ti tiện, hèn mọn, dù bị tra công đối xử tệ bạc vẫn bám theo ( Cảm ơn bạn Mọt đã giúp đỡ)