- Chương 1: Âm 7 độ
- Chương 2: Chân tướng ở gác mái
- Chương 3: Huynh đệ hay là tình nhân
- Chương 4: Tảng đá và kẹo que
- Chương 5: Bỏ trốn cùng hoàng tử
- Chương 6: Tình báo của Đào mỹ nhân
- Chương 7: Rét tháng ba
- Chương 8: Đứng ở ngọn cây
- Chương 9: Sự kiện bạo lực
- Chương 10: Món cá sôi sùng sục
- Chương 11: Chúc mừng sinh nhật
- Chương 12: Nước mắt của ai
- Chương 13: Mùa xuân ngủ say chợt tỉnh
- Chương 14: Vật đính ước
- Chương 15: Bên vách núi đen
- Chương 16: Vấn đề đơn giản nhất
- Chương 17: Xuân mệt nhọc
- Chương 18: Cái gì đó vỡ tan
- Chương 19: Thuyền hải tặc gặp quỷ
- Chương 20: Bí mật
- Chương 21: Một bí mật khác
- Chương 22: Tôi bay trên không
- Chương 23: Ngoại truyện 1 : Mùa đông của Lăng Tiêu
- Chương 24: Ngoại truyện 2: Cuối hè
- Chương 25: Nghĩ không ra tiêu đề
- Chương 26: Cám dỗ
- Chương 27: Trạm cứu trợ chó…
- Chương 28: Tôi nổi giận
- Chương 29: Đuổi theo trộm
- Chương 30: Một ly rượu đỏ
- Chương 31: Rượu gây toàn việc xấu…
- Chương 32: Cái gọi là bạn bè…
- Chương 33: Là muốn cái gì
- Chương 34: Anh biến mất cho tôi
- Chương 35: Biến mất
- Chương 36: Tôi không cho anh biến mất
- Chương 37: Luân hãm (*)
- Chương 38: Có gì đó không giống…
- Chương 39: Chim xanh
- Chương 40: Em thích anh
- Chương 41: Nắm giữ và buông tay
- Chương 42: Phiền toái lớn
- Chương 43: Gánh vác
- Chương 44: Đóng quân hạ trại
- Chương 45: Đêm trước
- Chương 46: Mày nghĩ cho kỹ lại
- Chương 47: Chúng ta nói chuyện
- Chương 48: Bố mặc kệ
- Chương 49: [Người gửi: Đỗ Tâm Vũ]
- Chương 50: Lừa dối?
- Chương 51
- Chương 52: Cậu tìm Lăng Tiêu?
- Chương 53
- Chương 54: Tắt đèn
- Chương 55
- Chương 56: Đau trứng đến ưu thương
- Chương 57: Bố phản công
- Chương 58: Kỳ nghỉ hè
- Chương 59
- Chương 60: Romeo và Juliet
- Chương 61
- Chương 62: Hẳn là trùng hợp
- Chương 63: Sinh nhật gặp quỷ
- Chương 64: Điên rồi
- Chương 65: Cuộc sống mới
- Chương 66: Phi lai hoành X
- Chương 67: Tôi là bao cát
- Chương 68: Hậu thuẫn
- Chương 69: Gãi ngứa
- Chương 70: Ảnh khiêu khích
- Chương 71: Vượt ngục
- Chương 72: Lên level
- Chương 73: Học kỳ mới
- Chương 74: Phụ bản 1: Chẳng qua thì…
- Chương 75: Phụ bản 2: Người của ông đây
Thể loại: Hiện đại, chủng điền, cường cường.
Nhân vật: Kiều Dương x Lăng Tiêu. Đồng bọn: Từ Tiếu Thiên, Kiều Đóa Đóa.
Kiều Dương là nhân vật chính trong câu chuyện này , tác giả cho hắn ở ngôi thứ nhất tự xưng tôi.
Kiệu Dương luôn cho là mình là một người đàn ông bình thường sẽ thích và lấy phụ nữ làm vợ nhưng đến khi gặp được người đàn ông của cuộc đời mình mới biết được.
Hắn là đại biểu cho thể hệ sinh viên hiện đại: cực kỳ lười, nhây, chuyên cúp tiết, ăn dầm nằm dề ở tiệm net là chính.
Gia đình Kiều Dương rất hạnh phúc, bố mẹ lãng mạn đến mức thiếu điều muốn đá con cái đi để hai người cùng bên nhau tình nồng ý mật, Kiều Dương có một cô em gái xinh đẹp, lém lỉnh, cực kỳ thương anh trai, cô bé là một hủ nữ chính hiệu tích trữ gần 200 GB GV trong máy vi tính cá nhân.
Kết lại, cuộc đời Kiều Dương bình thường giản dị như bao tên sinh viên khác tuổi đôi mươi. Có gia đình hạnh phúc, có lũ bạn bè mất nết nhưng tốt bụng. Đời bạn ấy cứ thế trôi qua.
Cho đến một ngày định mệnh, Kiều Dương đụng độ Lăng Tiêu-một tên siêu đẹp trai, con nhà giàu, ngon lành về mọi mặt, và dĩ nhiên ông trời tàn ác không cho phụ nữ được hưởng một chàng trai tuyệt vời như vậy, Lăng Tiêu là gay chính hiệu. Vì vài nguyên do vô tình lẫn hữu ý, Lăng Tiêu theo đuổi Kiều Dương.
Dù bản thân mê trai ngay từ những lần đầu gặp gỡ, nhưng Kiều Dương-nhân vật chính của chúng ta lại có bệnh ảo tưởng sức mạnh, không hiểu rõ về bản thân, mang nhiều sự cù nhây, thêm cả ghen hờn hấm hứ, phải rất vất vả Lăng Tiêu mới hốt được Kiều Dương về tay.
Đến đây các bạn nghĩ là mỹ mãn rồi sao? Không, đâu dễ vậy, kể từ giây phút đó, Kiều Dương mới hiểu được cuộc sống có nhiều nỗi tréo ngoe đến thế nào.
Vâng, đây là một chuyện tình ngốc xít chính hiệu, nhưng vẫn có những phút giây trầm lắng dịu dàng. Thật ra đáng lẽ nó là một câu chuyện vô cùng lãng mạn, nếu không phải Kiều Dương tính cách quá mất nết, lại tưng tửng hay suy diễn + chém gió+ chuyên gia phá hỏng không khí, đáng lẽ nó cũng rất deep với tài nhập vai của Lăng đại thiếu gia, nhưng hai vị căn bản sống vẫn dựa vào hiện thực tàn khốc dở chứng :v , nên thành ra truyện cũng tưng tửng, muốn cẩu huyết cũng không cẩu huyết được tròn. Thật đáng thương…