- Chương 1: Tặng Mẹ, Con Gái và Một Người Đàn Ông
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8: Cơ hội cuối cùng
- Chương 9: Chỗ dành cho ếch là ruộng cỏ
- Chương 10: Một người cha chăm lo cho con
- Chương 11: Tôi biết tất tật rồi
- Chương 12: Tôi sẽ là một người đàn bà thanh lịch
- Chương 13: Nhà tiên tri
- Chương 14: Mức endorphin
- Chương 15: Mùa xuân
- Chương 16: Tôi muốn xuống vùng thấp
- Chương 17: Rồi con khắc cho mẹ thấy!
- Chương 18: Đường không lành đâu
- Chương 19: Tôi không thích viết phóng sự
- Chương 20: Không có ai đợi cả
- Chương 21: Nhìn thấy ngựa trắng
- Chương 22: Tôi sẽ đến muộn một chút
- Chương 23: Tôi suy nghĩ quá nhiều
- Chương 24: Đàn ông khác nhau
- Chương 25: Tôi nói dối chút xíu
- Chương 26: Tôi đã biết ngay từ đầu mà
Dịch giả: Lê Bá Thự
Tôi nghĩ tất cả chị em phụ nữ chúng ta đều giống nhau. Trong lòng mỗi người chúng ta chôn chặt những niềm thương và nỗi nhớ mà chúng ta không thích nói ra. Kể cả niềm thương và nỗi nhớ về mối tình lãng mạn vĩ đại và chàng hoàng tử cưỡi ngựa trắng.
Tôi là một người có niềm thương và nỗi nhớ như vậy.” - Katarzyna Grochola
****
Katarzyna Grochola, sinh 18 tháng Bảy năm 1957 tại Krotoszyn, Ba Lan. Hiện nay ở ngoại ô thủ đô Warszawa, cùng con gái, mấy chú mèo và chú chó của mình.
Các tác phẩm chính:
Xin cạch đàn ông! (2001 - Giải thưởng “AS” EMPiK-u), Trái tim trên băng đeo (2002 - Giải thưởng “AS” EMPiK-u), Tôi sẽ cho các người thấy (2004), Tính cách thiêu thân (2005), Tôi đã nói rồi còn gì (2006). Các tập truyện ngắn: Đơn xin yêu (2001), Giấy ủy nhiệm đi tìm hạnh phúc (2003). Các tác phẩm kịch: Để cho tôi đi, Con mèo của tôi gầy đi, hai tác phẩm này được tặng liền bốn giải thưởng trong cuộc thi kịch Tespis năm 2000.
Mục lục
Tôi hàn gắn vết thương lòng
Tôi không thích làng quê
Trẻ em có nhiều ưu điểm
Các cựu chồng không bao giờ ăn ảnh
Chim trời đâu phải là điềm báo
Chúng tôi mở các gói đồ đạc
Tất cả đàn ông đều cùng một giuộc
Cơ hội cuối cùng
Chỗ dành cho ếch là ruộng cỏ
Một người cha chăm lo cho con
Tôi biết tất tật rồi
Tôi sẽ là một người đàn bà thanh lịch
Nhà tiên tri
Mức endorfin
Mùa xuân
Tôi muốn xuống vùng thấp!
Rồi con khắc cho mẹ thấy!
Đường không lành đâu
Tôi không thích viết phóng sự!
Không có ai đợi cả!
Nhìn thấy ngựa trắng
Tôi đến muộn một chút
Tôi suy nghĩ quá nhiều
Đàn ông khác nhau
Tôi nói dối chút xíu
Tôi đã biết ngay từ đầu mà
Lời người dịch
Bị chồng bỏ rơi, cô nữ nhà báo đầu băm làm lại cuộc đời: cô xây một ngôi nhà và chuyển về làng quê sống. Làm bà mẹ độc thân với một đứa con gái tuổi teen, cô còn làm trong ban biên tập một tờ tạp chí. Ở cương vị của mình, cô không chỉ cho bạn đọc những lời khuyên về vô vàn tình huống trong cuộc sống mà còn - thật ngạc nhiên - trở thành một phóng viên rất thành công. Và trên hết, cô yêu trở lại…
Theo như lời tác giả, Xin cạch đàn ông! là cuốn sách dành cho những ai “lầm lẫn mà tin rằng đã đến hồi tận thế, trong khi thực ra tất cả mới bắt đầu”. Đã bán được hơn 410.000 bản và dựng thành phim năm 2004, cuốn sách được ví như một Nhật ký tiểu thư Jones của văn học Ba Lan.