- Chương 1: 1: Cậu Có Thấy Đỉnh Đầu Xanh Mướt
- Chương 2: 2: Chính Gương Mặt Này Khiến Cô Chấp Nhận Chuyện Anh Nghèo Mạt Rệp
- Chương 3: 3: Ngu Mới Đi Ngủ
- Chương 4: 4: Mẹ Nó Trùng Hợp Như Vậy
- Chương 5: 5: Không Tra Không Sắc Sao Có Thể Chơi Với Nhau
- Chương 6: 6: Cho Chó Ăn
- Chương 7: 7: Muốn Chia Tay
- Chương 8: 8: Điều Thứ Ba
- Chương 9: 9: Lỗ Tấn Có Câu Gì Ấy Nhỉ
- Chương 10: 10: Nghèo Thì Không Xứng Có
- Chương 11: 11: Đừng Quên Tao Là Người Đã Có Bạn Trai
- Chương 12: 12: Tao Biết Hai Người Có Việc Gạt Tao
- Chương 13: 13: Đến Bà Còn Chưa Tìm Được Ai Vung Tiền Như Rác Thế Này
- Chương 14: 14: Ai Bảo Hôm Nay Cô Quá Xinh Đẹp
- Chương 15: 15: Nhờ Ơn Giang Cẩn Châu Thẩm Tô Khê Không Ngủ Được
- Chương 16: 16: Cười Như Không Cười
- Chương 17: 17: Tao Bị Ngắm Bắn
- Chương 18: 18: Chẳng Ai Ngụy Trang Kém Ai
- Chương 19: 19: Bọn Họ Rốt Cuộc Cũng Tới Diễn
- Chương 20: 20: Giang Cẩn Châu Chó Chết
- Chương 21: 21: Sao Anh Không Nói Do Cơ Co Rút Đi
- Chương 22: 22: Đm!
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: 24: Không Nỡ
- Chương 25: 25: Đi Gặp Ác Mộng Đi
- Chương 26: 26: Phụ Nữ Nói Diễn Là Diễn Sao
- Chương 27: 27: Những Thứ Người Khác Có Em Cũng Sẽ Có Được
- Chương 28: 28: Về Nhà Dỗ Cô Gái Của Anh
- Chương 29: 29: Để Xem Cô Ngắt Đóa Sen Trắng Này
- Chương 30: 30: Xin Lỗi
- Chương 31: 31: Thật Ra Cô Hận Tôi Hơn Bất Cứ Ai Khác
- Chương 32: 32: Muốn Cậy Sủng Mà Kiêu Trước Hết Phải Được Sủng Đã
- Chương 33: 33: Về Sau Đừng Mua Cái Này Để Thấu Đơn
- Chương 34: 34: Anh Sẽ Vĩnh Viễn Yêu Em
- Chương 35: 35: Con Người Thẩm Tô Khê Thật Ra Rất Dễ Dỗ
- Chương 36: 36: Tỏ Vẻ Đáng Thương Với Tôi Cũng Vô Dụng
- Chương 37: 37: Anh Thật Sự Không Được Hả
- Chương 38: 38: Anh Không Nỡ
- Chương 39: 39: Bởi Vì Chúng Ta Đều Yêu Tô Khê
- Chương 40: 40: Đầu Óc Của Người Đàn Ông Này Cũng Có Chút Thú Vị
- Chương 41: 41: Có Thể Thích Tớ Không
- Chương 42: 42: Đẹp Quá
- Chương 43: 43: Công Khai Chủ Quyền
- Chương 44: 44: Gặp Chó Thì Đánh
- Chương 45: 45: Lại Đạp Thêm Cái Nữa
- Chương 46: 46: Bán Thảm Chẳng Lẽ Không Phải Do Cậu Dạy
- Chương 47: 47: Nếu Anh Muốn Cũng Không Phải Là Không Được
- Chương 48: 48: Nhưng Cô Muốn Sự Thiên Vị
- Chương 49: 49: Bị Sắc Đẹp Dụ Dỗ
- Chương 50: Đêm nay ngủ cùng em
- Chương 51: Cô yêu anh, mà anh cũng yêu cô. Chỉ cần như thế thôi...
- Chương 52: Cô ta nói, anh tự do rồi
- Chương 53: Miệng Giang Cẩn Châu là đồ giác hơi sao?
- Chương 54: Có ảnh anh ấy mặc quần lủng đáy không ạ?
- Chương 55: Được nuông chiều mà lớn
- Chương 56: Thắng, Cả Đời Viên Mãn. Thua, Mất Trắng Hai Tay
- Chương 57: Ngày Mai, Hãy Mang Em Đến Gặp Anh Ấy
- Chương 58: Vốn Là Ưng Trên Trời, Sao Phải Buộc Mình Làm Chim Trong Lồng
- Chương 59: Các Người Xứng Sao?
- Chương 60: Hôn Em Một Cái Có Được Không?
- Chương 61: Cười Gì Giả Trân, Nhìn Qua Cũng Thấy Ghê Tởm
- Chương 62: Em Cảm Thấy Anh Nổi Giận Với Em Được Sao?
- Chương 63: Em Chỉ Được Thích Mình Anh Thôi
- Chương 64: Đó Là Sự Sỉ Nhục Đối Với Cô Ấy
- Chương 65: Nhìn Anh
- Chương 66: Anh Hối Hận
- Chương 67: Tựa Như Đóa Hồng Không Bao Giờ Lụi Tàn
- Chương 68: Tia Ấm Hiếm Hoi Giữa Ngày Đông
- Chương 69: Tô Khê Của Anh Sẽ Sớm Được Tự Do
- Chương 70: Hoàn chính văn
- Chương 71: (Phiên ngoại 1): Muốn làm bà chủ thì phải chịu khổ
- Chương 72: (Phiên ngoại 2): Giang Cẩn Châu có chết cô cũng không mở mắt
- Chương 73: (Phiên ngoại 3): Cháo Nhỏ, không được bắt nạt vợ của cha
- Chương 74: (Phiên ngoại cuối): Giang tiểu trà xanh có thể trà xanh tới mức nào
Bạn đang đọc truyện Đóa Hồng Kiêu Ngạo của tác giả Khâm Cửu. Trong lòng Thẩm Tô Khê cho rằng bạn trai mình chính là một người cực kì cực kì nghiêm chỉnh mà cũng rất chuẩn mực, vừa không rượu bia, càng không hút thuốc, là một thanh niên xã hội chủ nghĩa tiên tiến, nỗ lực phấn đấu vì KPI.
Kết quả, suy nghĩ của cô đã bị lật đổ.
Hôm ấy là một buổi tối, hai người vừa nhắn tin với nhau, chúc nhau ngủ ngon.
Sau đó, cô tới quán bar.
Cũng thời gian ấy, tại tầng thứ hai phòng bi-da, có âm thanh vọng ra hỏi: "Giang thiếu khi nào mới mang bạn gái tới giới thiệu cho anh em đây?"
Sau đó chính là tiếng của Giang Cẩm Châu, người đàn ông một tay trong túi quần, một tay cầm gậy bi-da, bên môi là nụ cười biếng nhác mà cô chưa thấy bao giờ:
""Cô ấy đơn thuần, ngây thơ lắm, sẽ không đến mấy chỗ như quán bar đâu.""
Tầm mắt anh di chuyển lên xuống, vừa vặn nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc ở tầng dưới.
"".....?""
Mẹ nó, trùng hợp như vậy?
Kết quả, suy nghĩ của cô đã bị lật đổ.
Hôm ấy là một buổi tối, hai người vừa nhắn tin với nhau, chúc nhau ngủ ngon.
Sau đó, cô tới quán bar.
Cũng thời gian ấy, tại tầng thứ hai phòng bi-da, có âm thanh vọng ra hỏi: "Giang thiếu khi nào mới mang bạn gái tới giới thiệu cho anh em đây?"
Sau đó chính là tiếng của Giang Cẩm Châu, người đàn ông một tay trong túi quần, một tay cầm gậy bi-da, bên môi là nụ cười biếng nhác mà cô chưa thấy bao giờ:
""Cô ấy đơn thuần, ngây thơ lắm, sẽ không đến mấy chỗ như quán bar đâu.""
Tầm mắt anh di chuyển lên xuống, vừa vặn nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc ở tầng dưới.
"".....?""
Mẹ nó, trùng hợp như vậy?