- Chương 1-1: Mở đầu
- Chương 1-2: Chân thành nên tổn thương
- Chương 2: Đoạn phim mờ ám
- Chương 3: Giấc mơ theo cô nhiều năm
- Chương 4: Chỉ là rất quen mắt
- Chương 5: Người con gái phiền phức
- Chương 6: Cứ từ từ suy nghĩ
- Chương 7: Nhịp đập đã đứt
- Chương 8: Không bao giờ có cơ hội thứ hai, trừ phi
- Chương 9: Tôi là Đinh Thừa Hạo
- Chương 10: Anh rất nhớ em, rất muốn gặp em
- Chương 11: Ba bộ váy trong bộ sưu tập "Ngai vàng bí ẩn"
- Chương 12: Mỗi bộ váy đều mang một ý nghĩa riêng
- Chương 13: Người phụ nữ đẹp như thiên thần
- Chương 14: Sự cố kinh hoàng trong buổi lễ thời trang
- Chương 15: Hàng giả mạo "Hoa nở"
- Chương 16: Tên giết người bệnh hoạn
- Chương 17: Anh thích nhà thiết kế Dương phải không?
- Chương 18: Cảnh giết người kinh dị
- Chương 19: Tôi không tin họ, tôi chỉ tin em
- Chương 20: Anh không phải là Thiên Đông
- Chương 21: Chìm vào si mê
- Chương 22: Cô ấy không phải vợ tôi
- Chương 23: Em là sự lựa chọn tốt nhất
- Chương 24: Lệ Vy, anh thích em
- Chương 25: Cuộc cãi vã trên giường
- Chương 26: Tôi đã trở thành quản gia của em
- Chương 27: Dương Mạc Nhi mất tích
- Chương 28: Người con gái xuất hiện kịp thời
- Chương 29: Cuối cùng anh đã đến rồi!
- Chương 30: Nguyệt khuê
- Chương 31: Anh không sao thì tốt quá rồi!
- Chương 32: Sự thật đằng sau câu chuyện (I)
- Chương 33: Sự thật đằng sau câu chuyện (II)
- Chương 34: Sự thật đằng sau câu chuyện (III)
- Chương 35: Sự thật đằng sau câu chuyện (IV)
- Chương 36: Dám gọi tên anh?
- Chương 37: Có phải cô đã đặt anh ở một vị trí nào đó trong lòng?
- Chương 38: Buổi sáng ám muội
- Chương 39: Rời New York
- Chương 40: Hai bản hợp đồng
Thể loại: Lãng mạn
Giữa hai chúng ta chính là từ nhỏ đã bên nhau, em thấy anh lúc còn là con nít, cùng nhau thề non hẹn biển, anh gặp em nơi ồn ào tấp nập, hứa sẽ đi đến cuối đời.
Anh biết không, em không sợ gì cả. Điều duy nhất khiến em sợ hãi chính là em và anh giống như hai đường thẳng giao nhau, chỉ gặp nhau tại một điểm rồi mãi mãi không chạm vào nhau nữa.
Có người hỏi em tại sao lại muốn nhận đau khổ trong khi có thể vui vẻ?
"Vì đau đớn sẽ nhớ lại quãng thời gian vật vã trưởng thành"
Lại có người nói với em rằng vì sao chỉ yêu anh trong khi ngoài kia có rất nhiều người như anh?
"Vì chỉ có anh mang lại cảm giác đặc biệt cho em"
Lại có người hỏi em, vì sao biết rõ đã đánh mất mà năm đó lại cố chấp kiếm tìm?
"Bời vì em với anh là người bạn bên nhau từ nhỏ, em yêu anh và anh cũng vậy, dù không gặp lại cũng chỉ muốn lúc anh quay đầu có thể thấy em"
Vì sao chưa từ bỏ? Vì em vẫn còn yêu anh...