Giả Chết Cũng Không Cứu Nổi Thế Giới
✍ Mạc Thần Hoan
Hoàn thành
Huyền HuyễnLinh DịĐam Mỹ
110 chương
4,651 lượt xem
3 ✩
✎
- Chương 1: Đây chính là vụ án cướp của giết người 2.07 ở Tô Thành, gây chấn động cả nước
- Chương 2: Câu chuyện của Thủy tiên
- Chương 3: Hoàng Phượng Minh
- Chương 004 liền vẻ mặt giá trị cũng có thể hợp thành? (cầu hoa tươi)
- Chương 005 dây chuyền sản xuất bài tập! Cao cấp Zombie hiện thân! (cầu hoa tươi)
- Chương 006 nhanh chuẩn hung ác la lỵ Zombie! (cầu đánh giá)
- Chương 007 thi triều? Ta rất ưa thích! (1)
- Chương 008 Zombie hợp thành!
- Chương 009 đuổi theo thi triều hỏa lấy lật! (3)
- Chương 10: “Anh không muốn nghe chuyện cũ của tôi sao?”
- Chương 11: “Không phải gió thổi, mà là nhịp tim!”
- Chương 12: “Tầm mắt Liên Hề rơi vào đôi mắt đen nhánh sâu thẳm.”
- Chương 13: Liệt Thần
- Chương 14: “Chuông đồng phản chủ tham gia dàn hợp xướng!”
- Chương 15: “Thế gian trăm vẻ.”
- Chương 16: “Cậu nên đầu thai rồi!”
- Chương 17: “Có người nhìn qua giống quỷ, có quỷ nhìn qua giống người.”
- Chương 18: “Nhà số 903 tòa 13 khu dân cư Hoa Đình”
- Chương 19: Cây đàn có đứt một sợi dây cung thì ba dây còn lại cũng phải tiếp tục vang lên, đó chính là cuộc sống
- Chương 20: “Vô Thường tận tâm với công việc!”
- Chương 21: “Hay là cậu ngoảnh đầu lại xem?”
- Chương 22: “Tên đàn ông chết tiệt chẳng hiểu gì hết!”
- Chương 23: “Cậu nhận ra Tôn Yến không?”
- Chương 24: “Tranh công trạng với tôi sao?”
- Chương 25: “Cậu ta, vẫn còn ở trong căn phòng này”
- Chương 26: “Ba anh bạn nhỏ ơi ~”
- Chương 27: “Cướp công trạng của tôi…”
- Chương 28: “Bảng xếp hạng công trạng quỷ sai hàng tháng!”
- Chương 29: “Nếu cậu đứng nhất từ dưới đếm lên trên BXH công trạng, thì cậu có thấy mắc cỡ không?”
- Chương 30: “Vàng ròng… Khụ, công trạng cũng có phải buôn bán đâu!”
- Chương 31: “Tôi bắt quỷ là chuyện đương nhiên, cậu không cho tôi bắt quỷ là do tư tưởng của cậu có vấn đề!”
- Chương 32: “Lời giao ước của chủ nhân Địa Phủ.”
- Chương 33: “Liên Chuông”
- Chương 34: “Đến con chó các người cũng không tha cho nó!”
- Chương 35: “Liệt Thần: Có lẽ tôi không phải con người…”
- Chương 36: “Ngày cuối cùng của tháng chín.”
- Chương 37: “Khủng bố, khủng bố, khủng bố, khủng bố…”
- Chương 38: “Gian lận gian lận gian lận gian lận!”
- Chương 39: “Tố cáo, tố cáo, tố cáo, tố cáo!”
- Chương 40: “Mua điện thoại cho anh đó.”
- Chương 41: “Một nhóm người.”
- Chương 42: “Hoành Điếm”
- Chương 43: “Mất tích”
- Chương 44: “Không được lên tiếng.”
- Chương 45: “Trên đời có rất nhiều thứ còn quan trọng hơn cả tính mạng.”
- Chương 46: “Vận mệnh quốc gia.”
- Chương 47: “Ở Hiền Gặp Lành”
- Chương 48: “Thuyết luân hồi!”
- Chương 49: “Chủ tịch thay đổi rồi.”
- Chương 50: “Thích game đến mức trầm mê.”
- Chương 51: “Người tôi nâng niu.”
- Chương 52: “Hai mi sắp bị ta bắt xuống Địa Phủ rồi!”
- Chương 53: “Đánh nhau rồi!”
- Chương 54: “Đưa tên ác quỷ vô song này đi đầu thai, thì cậu sẽ có thể thu hoạch được công đức tối cao!“
- Chương 55: “Tùy cậu.”
- Chương 56: “Sẩy thai”
- Chương 57: “Trần Khải.”
- Chương 58: “Nhìn lệch rồi.”
- Chương 59: “Không phải người cũng không phải ma, không phải sống cũng không phải chết.”
- Chương 60: “Ai bảo anh lắm miệng!”
- Chương 61: “Ngài ấy vẫn chưa chết?
- Chương 62: “Không biết xấu hổ!”
- Chương 63: “Ôn Châu”
- Chương 64: “Còn thỏ nhỏ!”
- Chương 65: “Sốc!”
- Chương 66: “Sấm sét!”
- Chương 67: “Tình Yêu Của Nhân Loại”
- Chương 68: “Em sẽ quyết định thay anh.”
- Chương 69: “Thông báo phê bình.”
- Chương 70: “Bệnh chết”
- Chương 71: “Chỉ vì những kẻ này, mà cậu không chịu về nhà?”
- Chương 72: “Hai đứa con trai!”
- Chương 73: “Sổ Sinh Tử “
- Chương 74: “Nhưng trông anh… chả khác gì tên sát nhân biến thái ấy!”
- Chương 75: “Hắc Vô Thường tỉnh Giang Nam.”
- Chương 76: “Tuyệt đối không thể có sai sót”
- Chương 77: “Chưa đủ cẩn thận.”
- Chương 78: “Thần Đình hủy diệt”
- Chương 79: “Bị tẩy não”
- Chương 80: “Làm quỷ”
- Chương 81: “Thần Minh”
- Chương 82: “Dễ như trở bàn tay!”
- Chương 83: “Văn Tụng Đế Quân”
- Chương 84: “Chính khí cuộn trào”
- Chương 85: “Phải nghĩ cho người!”
- Chương 86: “Quảng Hàn Tiên Tử”
- Chương 87: “This Is Fine”
- Chương 88
- Chương 89: “Mười vạn tám ngàn Thần Minh”
- Chương 90: “Chẳng lẽ chú nghĩ có tiền là có thể mua được mạng sống sao?”
- Chương 91: “Cái bóng trên tường”
- Chương 92: “Mọi người đều biết, đàn ông con trai ra ngoài cũng phải chú ý đến sự an toàn của bản thân.”
- Chương 93: “Mệnh cách*”
- Chương 94: “Mèo nhỏ em thì có ý xấu gì được chứ?”
- Chương 95
- Chương 96: “Làm công chúa Dao Dao của tôi, chỉ ăn buff, không ăn khổ”
- Chương 97: “Bạch Chiêu Cự.”
- Chương 98: “Lâu rồi không gặp, chủ nhân Địa Phủ.”
- Chương 99: “Bách điểu triều Phượng”
- Chương 100: “Tôi là Vương Việt Thanh”
/2
Văn án tác giả:
Liên Hề trời sinh đã có một đôi mắt âm dương, từ nhỏ đến lớn mỗi ngày đều “được” chúng quỷ cậy nhờ làm việc.
Giúp quỷ hoàn thành tâm nguyện, ắt có đền đáp. Thế nhưng trước khi làm xong, không ai biết được sự đền đáp đó sẽ là công đức hay là nghiệp chướng.
Mỗi lần Liên Hề giúp đỡ chúng quỷ làm việc xong, quanh thân tụi nó sẽ phát sáng ngay lập tức.
Ánh sáng vàng là công đức, ánh sáng đỏ là nghiệp chướng.
Nhưng làm việc tốt chưa chắc đã đạt được công đức mà làm chuyện xấu chưa chắc đã rước phải nghiệp chướng.
Đạt được công đức trời sẽ giáng lục sắc, gặp nghiệp chướng thì ra cửa giẫm phải cứt chó.
Sau ba ngày liên tiếp ăn côn trùng trong cơm hộp, Liên Hề đã hoàn toàn hiểu ra: “Giả chết mới có thể cứu vớt được thế giới quan của mình!”
Cứ tưởng rằng giả chết là có thể sống một đời an ổn, ai ngờ xung quanh mình càng lúc càng nhiều ma quỷ kéo đến, càng ngày càng nhiều người kỳ quái xuất hiện. Cho đến một ngày nọ, có một tên vàng rực lướt ngang qua cậu, Liên Hề trợn mắt há mồm, túm chặt lấy!
Ánh – Liệt Thần – Vàng: “???”
Liên Hề ( ổn định lại nhịp thở): “Chào anh, xin hỏi phải chăng anh có tâm nguyện gì chưa được hoàn thành ư? Báo đáp bằng công đức hay tiền rớt xuống từ trên trời gì đó đều được hết, chủ yếu là tôi có lòng tốt, thích giúp đỡ mọi người, đời này làm Lôi Phong sống, đội viên khăn quàng đỏ, muốn giúp anh giải quyết hết nỗi trăn trở trong lòng, được luân hồi tử tế, sống làm người một lần nữa, bắn tim nè ~”
Cùng lúc đó, chúng quỷ thần Địa Phủ.
“Tổn thọ mất! Minh Vương biến mất rồi, Vong Xuyên cạn khô rồi!”
Văn án cục súc:
Chủ tịch giả nghèo để thử lòng nhân viên, tiện thể leo top BXH.
Đừng bao giờ coi thường người khác
Liên Hề trời sinh đã có một đôi mắt âm dương, từ nhỏ đến lớn mỗi ngày đều “được” chúng quỷ cậy nhờ làm việc.
Giúp quỷ hoàn thành tâm nguyện, ắt có đền đáp. Thế nhưng trước khi làm xong, không ai biết được sự đền đáp đó sẽ là công đức hay là nghiệp chướng.
Mỗi lần Liên Hề giúp đỡ chúng quỷ làm việc xong, quanh thân tụi nó sẽ phát sáng ngay lập tức.
Ánh sáng vàng là công đức, ánh sáng đỏ là nghiệp chướng.
Nhưng làm việc tốt chưa chắc đã đạt được công đức mà làm chuyện xấu chưa chắc đã rước phải nghiệp chướng.
Đạt được công đức trời sẽ giáng lục sắc, gặp nghiệp chướng thì ra cửa giẫm phải cứt chó.
Sau ba ngày liên tiếp ăn côn trùng trong cơm hộp, Liên Hề đã hoàn toàn hiểu ra: “Giả chết mới có thể cứu vớt được thế giới quan của mình!”
Cứ tưởng rằng giả chết là có thể sống một đời an ổn, ai ngờ xung quanh mình càng lúc càng nhiều ma quỷ kéo đến, càng ngày càng nhiều người kỳ quái xuất hiện. Cho đến một ngày nọ, có một tên vàng rực lướt ngang qua cậu, Liên Hề trợn mắt há mồm, túm chặt lấy!
Ánh – Liệt Thần – Vàng: “???”
Liên Hề ( ổn định lại nhịp thở): “Chào anh, xin hỏi phải chăng anh có tâm nguyện gì chưa được hoàn thành ư? Báo đáp bằng công đức hay tiền rớt xuống từ trên trời gì đó đều được hết, chủ yếu là tôi có lòng tốt, thích giúp đỡ mọi người, đời này làm Lôi Phong sống, đội viên khăn quàng đỏ, muốn giúp anh giải quyết hết nỗi trăn trở trong lòng, được luân hồi tử tế, sống làm người một lần nữa, bắn tim nè ~”
Cùng lúc đó, chúng quỷ thần Địa Phủ.
“Tổn thọ mất! Minh Vương biến mất rồi, Vong Xuyên cạn khô rồi!”
Văn án cục súc:
Chủ tịch giả nghèo để thử lòng nhân viên, tiện thể leo top BXH.
Đừng bao giờ coi thường người khác