- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
Thời đại học, Thẩm Viên Tinh từng trêu chọc một đàn em.
Đàn em có lông mày kiếm, đôi mắt sáng, mũi cao chót vót, môi mỏng, rất đẹp trai.
Hơn nữa, phẩm chất và học thức ưu tú, khí chất cao quý, là đóa hoa thanh cao lạnh lùng nổi tiếng của đại học Nam Thành, cũng là nam thần của bạn gái hiện tại của bạn trai cũ.
Để hạ gục anh, cô đã dốc hết sức.
Trong buổi giao lưu, cô không ngừng có động tác nhỏ dưới bàn, mặt dày đi học ké lớp của họ, chạy với anh mỗi tối…
Cuối cùng vào một đêm không ai biết, cô bị anh vây vào một góc thư viện, hỏi một cách nghiêm túc, “Thật sự thích tôi à?”
Cô suýt nữa rơi vào đôi mắt thâm tình sâu không thấy đáy của anh, hồi hộp đến mức tim đập nhanh, thật thà gật đầu: “Thật……”
Anh cúi xuống hôn, giọng điệu nhẹ nhàng chưa từng có: “Nếu lừa tôi, chị sẽ chết chắc……”
Sau đó, bạn trai cũ xin tái hợp nhưng Thẩm Viên Tinh từ chối.
Mục đích trả thù đã đạt được, sau khi xem xét kỹ tình cảm với đàn em, cô lựa chọn chấm dứt mọi liên lạc với anh.
Tốt nghiệp xong, Thẩm Viên Tinh ra nước ngoài.
–
Gặp lại ở một buổi xem mắt, Thẩm Viên Tinh cảm thấy áy náy đối với hành vi cặn bã của mình trước đây.
Do quá áy náy, cô bưng ly nước chanh lên uống một ngụm, giả vờ bình tĩnh hỏi người đàn ông mặc vest đi giày da đối diện: “Anh Từ còn trẻ và có nhiều triển vọng, tuấn tú lịch sự, tại sao vẫn còn độc thân?”
Từ Thành Liệt ngồi đối diện cô, giọng nói khàn khàn, ngữ điệu nhàn nhạt: “Đang đợi người.”
Tim Thẩm Viên Tinh đập nhanh hơn: “Đợi…… ai?”
Người đàn ông nhìn chằm chằm cô một lúc, khẽ nhướng hàng mày kiếm, “Khi còn học đại học đã trêu chọc tôi, nói rằng sẽ yêu tôi suốt đời, kết quả không thèm chào tiếng nào đã chạy ra nước ngoài.”
“Bây giờ trở lại còn muốn giả vờ không quen tôi, giả ngu giả ngơ với tôi.”
“Thẩm Viên Tinh, em có tim không?”
Cô há miệng, nhỏ giọng phản bác: “Tôi có chào, rõ ràng đã gửi WeChat cho anh để chia tay……”
Chợt thấy gương mặt của người đàn ông nặng như chì, “Tôi đồng ý chưa?”
“……”
–
Sau đó, Thẩm Viên Tinh bị buộc phải thêm WeChat của người nào đó trở lại.
Phát hiện tên và chữ ký WeChat của anh vẫn giống như trước.
[ Người hái sao ]
[ Mong có được một ngôi sao, đến khi đầu bạc cũng chẳng xa nhau. ]
Đàn em có lông mày kiếm, đôi mắt sáng, mũi cao chót vót, môi mỏng, rất đẹp trai.
Hơn nữa, phẩm chất và học thức ưu tú, khí chất cao quý, là đóa hoa thanh cao lạnh lùng nổi tiếng của đại học Nam Thành, cũng là nam thần của bạn gái hiện tại của bạn trai cũ.
Để hạ gục anh, cô đã dốc hết sức.
Trong buổi giao lưu, cô không ngừng có động tác nhỏ dưới bàn, mặt dày đi học ké lớp của họ, chạy với anh mỗi tối…
Cuối cùng vào một đêm không ai biết, cô bị anh vây vào một góc thư viện, hỏi một cách nghiêm túc, “Thật sự thích tôi à?”
Cô suýt nữa rơi vào đôi mắt thâm tình sâu không thấy đáy của anh, hồi hộp đến mức tim đập nhanh, thật thà gật đầu: “Thật……”
Anh cúi xuống hôn, giọng điệu nhẹ nhàng chưa từng có: “Nếu lừa tôi, chị sẽ chết chắc……”
Sau đó, bạn trai cũ xin tái hợp nhưng Thẩm Viên Tinh từ chối.
Mục đích trả thù đã đạt được, sau khi xem xét kỹ tình cảm với đàn em, cô lựa chọn chấm dứt mọi liên lạc với anh.
Tốt nghiệp xong, Thẩm Viên Tinh ra nước ngoài.
–
Gặp lại ở một buổi xem mắt, Thẩm Viên Tinh cảm thấy áy náy đối với hành vi cặn bã của mình trước đây.
Do quá áy náy, cô bưng ly nước chanh lên uống một ngụm, giả vờ bình tĩnh hỏi người đàn ông mặc vest đi giày da đối diện: “Anh Từ còn trẻ và có nhiều triển vọng, tuấn tú lịch sự, tại sao vẫn còn độc thân?”
Từ Thành Liệt ngồi đối diện cô, giọng nói khàn khàn, ngữ điệu nhàn nhạt: “Đang đợi người.”
Tim Thẩm Viên Tinh đập nhanh hơn: “Đợi…… ai?”
Người đàn ông nhìn chằm chằm cô một lúc, khẽ nhướng hàng mày kiếm, “Khi còn học đại học đã trêu chọc tôi, nói rằng sẽ yêu tôi suốt đời, kết quả không thèm chào tiếng nào đã chạy ra nước ngoài.”
“Bây giờ trở lại còn muốn giả vờ không quen tôi, giả ngu giả ngơ với tôi.”
“Thẩm Viên Tinh, em có tim không?”
Cô há miệng, nhỏ giọng phản bác: “Tôi có chào, rõ ràng đã gửi WeChat cho anh để chia tay……”
Chợt thấy gương mặt của người đàn ông nặng như chì, “Tôi đồng ý chưa?”
“……”
–
Sau đó, Thẩm Viên Tinh bị buộc phải thêm WeChat của người nào đó trở lại.
Phát hiện tên và chữ ký WeChat của anh vẫn giống như trước.
[ Người hái sao ]
[ Mong có được một ngôi sao, đến khi đầu bạc cũng chẳng xa nhau. ]