Ngốc Tử Vương Phi
✍ Ái Tâm Quả Đống
49 chương
69 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Hưu thư
- Chương 2: Trùng sinh
- Chương 3: Hắn không xứng
- Chương 4: Tuyệt đối không xứng
- Chương 5: Ăn miếng trả miếng
- Chương 6: Xoay chuyển thế cục
- Chương 7: Lan quốc cửu điện hạ
- Chương 8: Vương phủ mỗi người một vẻ
- Chương 9: Đá thứ phi
- Chương 10: Làm người quá lương thiện thì dễ bị người khác bắt nạt
- Chương 11: Chấp tay dâng lên hưu thư
- Chương 12: Đánh trả
- Chương 13: Một chút tâm kế nho nhỏ
- Chương 14: Nói xấu
- Chương 15: Bỏ sườn phi
- Chương 16: Âm hiểm + vô sỉ
- Chương 17: Đánh ngươi cần lý do sao?
- Chương 18: Lại gặp Cửu điện hạ
- Chương 19: Làm thịt cho cá ăn
- Chương 20: Việc xấu trong nhà (thượng)
- Chương 21: Việc xấu trong nhà (hạ)
- Chương 22: Duệ đế thần bí
- Chương 23: Tới cửa cầu hôn
- Chương 24: Cự tuyệt cầu hôn
- Chương 25: Cự tuyệt cầu hôn (hai)
- Chương 26: Say mê
- Chương 27: Phong ba
- Chương 28: Tất cả đều là suất oa a!
- Chương 29: Xoay chuyển Càn Khôn
- Chương 30: Tình cờ gặp gỡ dưới trăng (thượng)
- Chương 31: Tình cờ gặp gỡ dưới trăng (hạ)
- Chương 32: Thật giả Tâm Nhị (thượng)
- Chương 33: Thật giả Tâm Nhị (hạ)
- Chương 34: Đánh nhau (thượng)
- Chương 35: Đánh nhau (trung)
- Chương 36: Đánh nhau (hạ)
- Chương 37: Cha ta là thôn trường (thượng)
- Chương 38: Cha ta là thôn trường (hạ)
- Chương 39: Yến hội (thượng)
- Chương 40: Yến hội (hạ)
- Chương 41: Hai hổ tranh chấp
- Chương 42: Tra ra ai đánh người
- Chương 43: Chỉ ra và xác nhận
- Chương 44: Đưa ngươi phấn ngứa
- Chương 45: Đã xảy ra chuyện
- Chương 46: Ai là hung thủ (1)
- Chương 47: Tiền mất tật mang
- Chương 47-2: Tiền mất tật mang (2)
- Chương 47-3: Tiền mất tật mang (3)
Thể loại: Xuyên không, nữ cường, nam cường, HE
Converter: Rich92
Editor: Rain_Tear
Bạch Tâm Nhị: trưởng nữ của Bạch phủ , Hoàng Thượng sắc phong Tâm Nhị quận chúa.
Cũng là người vừa sinh ra đã ngốc nghếch, không tài không đức, còn bị mọi người chế nhạo, cùng chê cười háo sắc quận chúa.
Người quá mức mê luyến vị hôn phu tuấn mỹ của mình, nên đã năn nỉ phụ thân cho đồ cưới quý giá để gả đi.
Bởi vậy trở thành trò cười của toàn bộ xã hội thượng lưu, mọi người cười nhạo nàng không biết xấu hổ.
Không ngờ ngày thành hôn, vị hôn phu lại ôm thứ muội của nàng.
Lấy toàn bộ đồ cưới của nàng, ném cho nàng một tờ hưu thư* .
Cười nhạo nàng không biết xấu hổ, còn tuyên bố sẽ cưới thứ muội nàng làm Vương phi.
Không chịu nổi đả kích. nàng liền treo cổ tự sát.
Oh My God!
Lạnh như băng bụng dạ đen tối, nàng bị thủ hạ bán đứng hại chết, còn xuyên qua đến trên người hèn mọn cùng háo sắc quận chúa ?
Có thể hay không, không cần buồn cười như vậy ? Đáng tiếc, quận chúa này khiến nàng phải xem thường!
Mở mắt ra, nàng thay da đổi thịt trở thành người hoàn toàn mới.
Trên người yếu đuối sớm không thấy, đáy mắt lạnh lẽo làm người ta kinh hãi!
Một hồi Quỳnh Hoa Yến, người từng bị mọi người xem thường ngốc quận chúa cá muối xoay người, đem từng người khinh thường nàng hung hăng dẫm nát dưới chân.
Nàng không bao giờ còn yếu đuối cùng ngốc nghếch nữa, mà thay đổi trở thành tài hoa xuất chúng, xinh đẹp tuyệt trần, Tâm Nhị quận chúa.
[ phấn khích ngắt quảng ]
“Nam nhân bỏ vợ, là chuyện đương nhiên, Vương phi của bổn vương chỉ có thể là Tâm Nhu, như vậy xinh đẹp, tài hoa hơn người, bằng ngươi như vậy không tài không đức còn ngốc nghếch, cũng xứng đôi với bổn vương? Nếu ngươi nguyện ý làm tiểu thiếp, bổn vương có thể suy nghĩ lại mà lấy lại hưu thư.”
Nam tử vẻ mặt tự tin, trong mắt đều là hèn mọn cùng khinh thường, bày ra bộ dáng Bạch Tâm Nhị luyến tiếc hắn .
Vừa dứt lời, trên mặt nữ tử hiện lên một tia châm biếm, châm chọc nói:“Không xứng, ta tuyệt đối không xứng với ngươi, ngươi Tĩnh vương ta trèo cao không nổi. Bất quá, ta đến không phải cầu ngươi thu hồi hưu thư, mà là muốn cùng ngươi "cùng cách", cũng lấy lại toàn bộ đồ cưới của Bạch gia ta !”
Nghe xong, tuấn mỹ nam tử vẻ mặt trắng bệch.
“Cùng cách” Cùng “Hưu thê” Nhưng là hai cái khái niệm hoàn toàn khác nhau, nữ tử bị hưu đó là người bị chồng bỏ, từ nay về sau không ngóc đầu dậy nổi, còn cùng cách là do hai người không hợp nhau nên hôn ước xem như được hủy bỏ, đối với nữ tử thì không có hại.
(Hưu:bỏ ; thê:vợ ; hưu thư:thư bỏ vợ)