- Chương 1: Mở đầu
- Chương 2: Hoa đào vây quanh cửa Phật
- Chương 3: Gặp gỡ thánh tăng
- Chương 4: Chuyện chính thê
- Chương 5: Tiểu Mai, nàng là cô nương tốt nhất trên đời này
- Chương 6: Mẫu nghi thiên hạ, vận mệnh đào hoa
- Chương 7: Nàng hãy lấy thân báo đáp đi
- Chương 8: Lần này ta tuyệt đối không buông tay
- Chương 9: Nhìn kìa, mĩ nam!
- Chương 10: Ta không phải là người đoạn tụ, hắn không phải là kẻ long dương
- Chương 11: Người mới đỏ mặt tía tai, cả nhà người đều đỏ mặt tía tai!
- Chương 12: Càng muốn che giấu thì càng giải thích, càng tô lại càng đen*
- Chương 13: Ta bằng lòng lấy Trần công tử
- Chương 14: Bây giờ thịnh hành chuyện thầy trò yêu nhau
- Chương 15: Hoặc là nợ tiền, hoặc là nợ tình
- Chương 16: Thánh tăng, người làm loạn gì thế?
- Chương 17: Rượu có thể gây ra tính xấu, tính xấu mà
- Chương 18: Ta và nàng qua lại thân mật, keo sơn gắn bó
- Chương 19: Thánh tăng nói muốn hoàn tục, mọi người tin không?
- Chương 20: Ta yêu nàng
- Chương 21: Tôi vong tình với ai, sinh tình với ai
- Chương 22: Tiểu nhân làm phiền hai vị ân ái
- Chương 23: Yêu tăng, ta cắn người, cắn chết người!
- Chương 24: Mi gian sơn thủy*, thật tình hay giả dối, sớm đã không phân biệt rõ
- Chương 25: Đều tại ánh trăng gây họa
- Chương 26: Không phải người ngoài, tất nhiên chính là thê tử*
- Chương 27: Chỉ cần ta yêu người, cả thiên hạ này người có một không hai
- Chương 28: Yêu tăng, thật muốn giày vò mẹ hắn mà!
- Chương 29: Thân mật cũng thân mật rồi, ôm cũng ôm rồi
- Chương 30: Ai phu thê với người
- Chương 31: Có được mỹ nhân, nắm được thiên hạ
- Chương 32: Bởi vì yêu nên mới để ý
- Chương 33: Cho đến giờ phút này, tôi mới ý thức được, hóa ra tôi yêu hắn
- Chương 34: Ngươi cứ rên đi, rên cho đau cổ họng ta cũng không để ý đến ngươi!
- Chương 35: Bùi Lãm lại nói với người ngoài rằng tôi đã chết?!
- Chương 36: Nương nương, người tỉnh rồi?
- Chương 37: Ta thật may mắn, vì nàng có thể yêu ta thêm lần nữa
- Chương 38: Hóa thành hồ điệp xao xuyến, quân tử đi không trở về
- Chương 39: Hóa ra, trong chuyện này người đáng thương nhất chính là Đỗ Băng Băng
- Chương 40: Cuối cùng trí nhớ cũng thức tỉnh hoàn toàn trong một khắc này
- Chương 41: Nếu ngươi không phải là dư nghiệt của Mai gia, Hoàng thượng cũng không thèm liếc mắt nhìn ngươi
- Chương 42
- Chương 43: Khó có thể nào, hắn muốn ép tôi sao!
- Chương 44: Tiền đồ!
- Chương 45: Ngôi vị hoàng đế, chàng muốn sao?
- Chương 46: Phế phi, xuất thê!
- Chương 47: Không chỉ đời này kiếp này, mà phải đời đời kiếp kiếp
- Chương 48: Được rồi, thánh tăng, chàng thắng!
- Chương 49: Người phụ nữ phá hoại này là vì báo thù sao?!
- Chương 50: Nhìn được không ăn được, vương gia cũng không nhẫn nại nổi
- Chương 51: Danh sách nằm ở Ngọc gia trang ven hồ Thiên Mục
- Chương 52: Nhưng bị điên hết quãng đời còn lại, không biết là may mắn hay là bất hạnh?
- Chương 53: Mai Nhi, nếu có kiếp sau, hãy để ta được ở bên nàng!
- Chương 54: Hỏi thế gian ân sủng vô số, chỉ tự biết trong lòng
- Chương 55: Tôi cười rơi lệ, trong lòng tràn ngập hạnh phúc và cảm động
- Chương 56: Thát Bạt San! Cô ta còn muốn trực tiếp đánh vào phủ Hoàng Long*!
- Chương 57: Cô ta muốn ngọc nát đá tan, đồng quy vu tận với Hi Âm!
- Chương 58: Mắt nhìn thấy, vết thương trước mặt, xác nằm khắp nơi
- Chương 59: Không sợ cái giá phải trả...là lãng quên!
- Chương 60: Rốt cuộc ta phải làm thế nào đây?
- Chương 61: Một tháng sau đó nên do ai kế thừa ngôi vị đây?
- Chương 62: Mai tri tuyết
- Chương 63: Cung vàng điện ngọc, điện Cửu trùng thiên trên trời, không có chàng bên cạnh, vẫn là trăm năm cô đơn
- Chương 64: Nắm tay chàng suốt cuộc đời, vĩnh viễn không phân ly
- Chương 65: Phiên ngoại nhỏ
Thể loại: ngôn tình, cổ đại, tăng sư, sủng, HE
Edit: Min Min
Nguồn convert: Tjnker Chuông
Độ dài: 63 chương + 1 phiên ngoại
Hoa cỏ tháng tư, Hi Âm ôm tôi cùng ngắm hoa đào trong sân.
Tôi hỏi: “Người xuất gia không gần nữ sắc, sao chàng lại có thể thích ta?”
Hi Âm cốc nhẹ một cái lên trán tôi, cười khẽ, nói: “Nhất niệm thành Phật nhất niệm thành ma.”
Ta không hiểu: “Lời này có ý gì vậy?”
“Vốn là Phật, nhưng khi gặp gỡ nàng, ta lại trở thành ma.”
Đây là một câu chuyện về một vị hòa thượng yêu nghiệt lừa gạt một nữ thí chủ.
***
Tiếng ‘Thí chủ mau tỉnh lại’ đầy giục giã, tôi mở hai mắt ra.
Nhưng khi tôi tỉnh lại, cảm thấy có gì đó không đúng!
Trước mắt hiện lên một gian phòng thiền theo phong cách cổ, sao có thể có một thiếu niên mặt mày tuấn lãng, tóc dài tung bay trước mắt ta chứ?
Cái gì? Đây là ân nhân cứu mạng của tôi – thánh tăng Hi Âm?!
Tuy bị mất trí nhớ nhưng tôi cũng biết, cao tăng đắc đạo trong truyền thuyết, ít nhất thì cũng phải có gương mặt hiền lành và một cái đầu trọc lốc bóng loáng sáng lòa chứ!
Thánh tăng, người không thể nói cái gì cũng chỉ như mây bay được,
Phật tổ đang ở trên đám mây bay nhìn người đó!