- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76: Ngoại truyện 1
- Chương 77: Ngoại truyện 2
- Chương 78: Ngoại truyện 3
Giới Thiệu:
Cô xoay sang nhìn Lý Đông Phóng, “Từ nay về sau cháu đến ở chỗ chú rồi, chú có gì muốn nói không? Ví dụ như chú không thích người khác đụng vào đồ của chú, hoặc chú thấy thư phòng là không gian cá nhân nên cháu không được phép vào…”
“Có.” Hầu kết anh nhấp nhô, hàng lông mày nhíu khẽ, vẻ mặt ra chiều nghiêm túc.
Nghiêu Trăn nhìn anh, “Chú cứ nói đi.”
“Tôi có hơi lo.”
“Chú lo cái gì?”
Khóe môi Lý Đông Phóng khẽ cong lên, “Suy thận.”
Cô xoay sang nhìn Lý Đông Phóng, “Từ nay về sau cháu đến ở chỗ chú rồi, chú có gì muốn nói không? Ví dụ như chú không thích người khác đụng vào đồ của chú, hoặc chú thấy thư phòng là không gian cá nhân nên cháu không được phép vào…”
“Có.” Hầu kết anh nhấp nhô, hàng lông mày nhíu khẽ, vẻ mặt ra chiều nghiêm túc.
Nghiêu Trăn nhìn anh, “Chú cứ nói đi.”
“Tôi có hơi lo.”
“Chú lo cái gì?”
Khóe môi Lý Đông Phóng khẽ cong lên, “Suy thận.”