- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
Edit: Ahrin00, strawberrygirl_love
Truyện còn một bản dịch khác có tên: Tổng tài bức hôn: Ngạo thê khó thuần phục
Đây là một hôn lễ thế kỉ
Tổng giám đốc tập đoàn Lâm Thị , Lâm Lập Phong và siêu mẫu Hạ Tử Tình đã dắt tay nhau cùng nhau chung sống
Tân lang anh tuấn bất phàm, khí vũ hiên ngang; tân nương khí chất cao quý, mỹ lệ động lòng người.
Thực sự là cặp trai tài gái sắc, trời sinh một đôi!
Hôn lễ được tổ chức oanh oanh liệt liệt, thu hút nhiều người nổi tiếng!
Tân lang tinh thần sung mãn, thần thái vui tươi. Tân nương lạnh lùng trên mặt chẳng có 1 chút vui sướng. Đối nàng mà nói, tình cảnh này chỉ là một loại dằn vặt!
Gả cho một người chính mình ko thương.Haizz…ko dùng từ “dằn vặt” thì còn có thể sử dụng được chữ gì?
"Vợ xinh đẹp của anh, sao em ko cười 1 cái đi?" Tân lang Lâm Lập Phong nhắc nhở người bên cạnh ko có nửa điểm muốn cười – tân nương tử.
"Tôi với anh chỉ là dối trá, cười như thế chỉ là giả tạo!" Hạ Tử Tình liếc mắt nhìn anh, lạnh giọng nói.
"Nụ cười phát ra nội tăm của cô thì nửa điểm cũng là giả tạo. Cô là người giả tạo thì cũng ko nên nghĩ người khác cũng giả tạo như mình."
"Anh—" Hạ Tử Tình bị anh làm cho tức giận đến nỗi mắt trừng to.
"Không nên tức giận. Vô không thấy được mọi người đều đang nhìn chúng ta sao? Đến cười với mọi người 1 cái đi, bên kia có kí giả chụp ảnh kìa."Anh choàng tay ôm lấy vai cô, đem mặt tận lực gần kề, giả vờ thân mật.
Hạ Tử Tình bất đắc dĩ cứng ngắc người tươi cười.Cô ko muốn bị hôn lễ này làm cho xấu mặt,cho dù là cỡ nào cũng ko muốn!
"Cười đẹp đẹp 1 chút đi."Anh bên tai nàng thấp giọng nói: "Cô ko để ý mẹ cô đang nhìn chúng ta sao?"
Hạ Tử Tình đưa con mắt nhìn mẹ ruột,mẹ ruột trên mặt lộ chút lo lắng, có lẽ là lo cho cô!
Hạ Tử Tình lập tức nở 1 nụ cười giả tạo nhưng rất đẹp.
"Đúng là 1 đứa con hiếu thuận. Mẹ cô sẽ vì cô mà rất tự hào!" Lâm Lập Phong vỗ vỗ vào vai cô nói
"Ko cần anh nói, mẹ tôi đương nhiên sẽ vì tôi mà tự hào!" Hạ Tử Tình giọng điệu vẫn như cũ lạnh như băng
Lâm Lập Phong lộ ra dáng hèn mọn tươi cười rời đi. Hạ Tử Tình mắt lạnh nhìn khách khứa xung quanhlui tới để giết thời gian, hiện tại cô chỉ là 1 cái xác ko hồn
Rơi vào tình cảnh kết hôn này, cô cũng ko muốn mong đợi nhiều. Cô nhất tâm là đang nghĩ cùng Lý Vĩ Hoành âu yếm, hạnh phúc đi vào lễ đường kết hôn và tiếp nhận lời chúc phúc từ những người khác.