- Chương 1: Thích nghi với cuộc sống mới
- Chương 2: Làm thêm
- Chương 3: Làm quen
- Chương 4: Bị thương
- Chương 5: Nhờ vả
- Chương 6: Ôn thi
- Chương 7: Coi như không có cái gì
- Chương 8: Đến tận nhà
- Chương 9: Không có gì thay đổi
- Chương 10: Là đồng cảm hay là thương hại?
- Chương 11: Tiệc tại gia
- Chương 12: Tức giận
- Chương 13: Bữa ăn gia đình
- Chương 14: Rơi vào bẫy
- Chương 15: Chính là cảm giác bị hiểu lầm
- Chương 16: Cảm xúc thật sự
- Chương 17: Nữ nhân tỉnh giấc
- Chương 18: Trận bóng đá
- Chương 19: Ra viện-làm quen bạn mới
- Chương 20: Tổn thương
- Chương 21: Đạt đến ngưỡng cửa
- Chương 22: Đánh nhau
- Chương 23: Đã vô tình lãng quên
- Chương 24: Chuẩn bị tất cả
- Chương 25: Biết chuyện
- Chương 26: Cuộc sống trôi qua thật nhanh
- Chương 27: Cuộc sống mới
- Chương 28: Di chứng sau tai nạn
- Chương 29: Công việc mới người cũ
- Chương 30: Làm quen với công việc mới
- Chương 31: Bực bội cùng khó chịu đều tan biến
- Chương 32: Hiểu lầm
- Chương 33: Sỉ diện
- Chương 34: Tiếp
- Chương 35: Lớn tiếng
- Chương 36: Bắt đầu bước đi
- Chương 37: Tiếp
- Chương 38: Đi chơi
- Chương 39: Thôi làm người khác hoảng sợ đi!
- Chương 40: Vạch trần con người thật
- Chương 41: Chuẩn bị tiệc tùng
- Chương 42: Lộ liễu
- Chương 43: Trở nên khác hẳn
- Chương 44: Vấn đề quà sinh nhật
- Chương 45: Gây sự chú ý
- Chương 46: Chuyến đi từ sân bay
- Chương 47: Đồng ý đi du lịch
- Chương 48: Tiếp
- Chương 49: Dạo quanh trang trại
- Chương 50: Một đêm ở bìa rừng
- Chương 51: Mắt
- Chương 52: Tiếp
- Chương 53: Giữ thật chặt
- Chương 54: Chương những câu chuyện nhỏ 1
- Chương 55: Chương những câu chuyện nhỏ 2
- Chương 56: Chương những câu chuyện nhỏ 3
Tạ Tử Ngạn là con trai của Tạ Tử Thiên và Triệu Hạ Phong. Từ nhỏ Tử Ngạn đã có diện mạo khôi ngô tuấn tú, tính cách hòa đồng khiến cho người người yêu thích.
Năm 17 tuổi, hắn trở về nước sau thời gian học trung học ở nước ngoài. Với vẻ ngoài và tính cách, hắn khiến nhiều người ngưỡng mộ. Còn hắn thì thấy một cuộc sống mới đầy lạ lẫm và hứng thú.
Điều đó lại làm hắn biết được một bạn học nọ. Bạn học mà hắn khẳng định chính là người hắn có cảm giác thành tựu khi kết bạn làm quenTrích: "Nhưng, hai tiếng "Chào bạn!" vừa thốt ra khỏi miệng, hắn đã đứng đến không thể nào nhúc nhích. Cánh tay đang bọc trong túi quần cũng khẽ run. Cái gì vậy? Người đó, người đó.....vừa lơ hắn đi sao? Không có một cái nhìn, cũng không thở nặng lấy một chút, giống như hắn hoàn toàn không có tồn tại. Cô, cứ thế lạnh lùng bước qua hắn, bàn tay vẫn còn trơ trọi giữa không trung,