- Chương 1: Cuộc sống nhiều chông gai (1)
- Chương 2: Cuộc sống nhiều chông gai (2)
- Chương 3: Tìm đường sống trong đất chết
- Chương 4: Ánh sáng cuối đường hầm?
- Chương 5: Giấc mộng triệu phú (1)
- Chương 6: Giấc mộng triệu phú (2)
- Chương 7: Giấc mộng triệu phú (3)
- Chương 8: Giấc mộng triệu phú (4)
- Chương 9: Kiếm tìm cơ hội (1)
- Chương 10: Kiếm tìm cơ hội (2)
- Chương 11: Đánh cược một phen (1)
- Chương 12: Đánh cược một phen (2)
- Chương 13: Phong vân bất trắc
- Chương 14: Có nên đục nước béo cò?
- Chương 15: Nhà doanh nghiệp nông dân (1)
- Chương 16: Nhà doanh nghiệp nông dân (2)
- Chương 17: Chạy đôn chạy đáo
- Chương 18: Diêm vương còn dễ, tiểu quỷ mới khó chơi
- Chương 19: Phải biết liệu cơm gắp mắm
- Chương 20: Lần đầu của chim non (1)
- Chương 21: Lần đầu của chim non (2)
- Chương 22: Chuyện còn chưa tới đâu
- Chương 23: Lòng tham không đáy
- Chương 24: Vô độc bất trượng phu
- Chương 25: Bài học cuộc đời
- Chương 26: Cướp!
- Chương 27: Người bất nhân, ta bất nghĩa
- Chương 28: Nghe trời định đoạt
- Chương 29: Lời nói như băng thấu cốt (1)
- Chương 30: Lời nói như băng thấu cốt (2)
- Chương 31: Tự sát
- Chương 32: Người có lòng trời chẳng phụ (1)
- Chương 33: Người có lòng trời chẳng phụ (2)
- Chương 34: Người có lòng trời chẳng phụ (3)
- Chương 35: Nhường ra ba phần lợi
- Chương 36: Mỗi người đều có thu hoạch
- Chương 37: Câu chuyện trong đêm
- Chương 38: Cuộc hẹn đầu tiên
- Chương 39: Tiền bạc đạo nghĩa hai con đường
- Chương 40: Chim non đã bắt đầu học bay
- Chương 41: Vênh vang về đất cũ
- Chương 42: Đài phát thanh nhà máy..
- Chương 43: Song Nhi và Tiểu Bảo..
- Chương 44: Mượn gà đẻ trứng, lấy trứng sinh gà
- Chương 45: Mượn gà đẻ trứng, lấy trứng sinh gà (2)
- Chương 46: Nhà doanh nghiệp nông dân Trương Nhị Đản (1)
- Chương 47: Nhà doanh nghiệp nông dân Trương Nhị Đản (2)
- Chương 48: Nhà doanh nghiệp nông dân Trương Nhị Đản (3)
- Chương 49: Nhà doanh nghiệp nông dân Trương Nhị Đản (4)
- Chương 50: Kẻ đi câu mới là người mắc câu
- Chương 51: Đại sự đã định
- Chương 52: Hứa Văn Cường đích thị là lưu manh
- Chương 53: Lấy vợ phải như thế này
- Chương 54: Thương tâm nào bằng tình nhân tiễn?
- Chương 55: Quách Y Tinh bị đánh
- Chương 56: Chỉ chó nói lợn
- Chương 57: Thiên sứ hay ma nữ
- Chương 58: Huynh đệ cùng nằm viện
- Chương 59: Không phải oan gia chẳng chạm mặt (1)
- Chương 60: Không phải oan gia chẳng chạm mặt (2)
- Chương 61: Không phải oan gia chẳng chạm mặt (3)
- Chương 62: Không phải oan gia chẳng chạm mặt (4)
- Chương 63: Hoàng thương, nương nương và nô tài
- Chương 64: Anh hùng cứu mỹ nhân!
- Chương 65: Đi một ngày đàng, học một sàng khôn
- Chương 66: Chiêu binh mãi mã (1)
- Chương 67: Chiêu binh mãi mã (2)
- Chương 68: Chiêu binh mãi mã (3)
- Chương 69: Giai nhân cộng sự
- Chương 70: Thương tâm nan ức (1)
- Chương 71: Thương tâm nan ức (2)
- Chương 72: Tiểu Lộ đáo để!
- Chương 73: Đừng coi thường Chung Tình
- Chương 74: Đại công cáo thành!
- Chương 75: Như hai thế giới
- Chương 76: Mùa xuân, sự khởi đầu
- Chương 77: Bảo mẫu xinh đẹp
- Chương 78: Bữa cơm không đơn thuần (1)
- Chương 79: Bữa cơm không đơn thuần (2)
- Chương 80: Mặc cả kiểu giết người
- Chương 81: Ba bước đi câu (1)
- Chương 82: Ba bước đi câu (2)
- Chương 83: Mỹ nhân say
- Chương 84: Giấc mơ của Chung Tình
- Chương 85: Trở mặt
- Chương 86: Hoa thơm tự dẫn bướm
- Chương 87: Sâu mọt ở sẵn bên trong
- Chương 88: Hoa tỷ muội (1)
- Chương 89: Hoa tỷ muội (2)
- Chương 90: Uy hiếp dụ dỗ
- Chương 91: Lời cảnh cáo cuối cùng
- Chương 92: Có được có mất
- Chương 93: Trăng trong khuê phòng
- Chương 94: Như lan như cúc
- Chương 95: Em gái di động
- Chương 96: Hại người không lợi mình (1)
- Chương 97: Hại người không lợi mình (2)
- Chương 98: Hại người không lợi mình (3)
- Chương 99: Ba ba trong rọ
- Chương 100: Lão gia tử dùng gia pháp
Tên gốc: Sao tiễn cao thủ tại hoa đô.
Thể loại: Đô thị - giải trí.
Dịch: lanhdiendiemla
Chắc hẳn đa số độc giả chuyên đọc tiểu thuyết trên mạng đã không còn xa lạ gì với cái tên Nguyệt Quan, một cây đại thụ của thể loại Lịch sử - quân sự, nhưng có lẽ không phải ai cũng biết rằng Nguyệt Quan cũng từng viết về thể loại đô thị, đó là quãng thời gian tác giả này đang tìm kiếm con đường cho bản thân, chưa định hình được phong cách rõ ràng. Cũng chính vì truyện được viết vào đoạn thời gian đó, cho nên nếu xét các kỹ thì có điểm thua kém so với những tiểu thuyết của Nguyệt Quan bây giờ, nhưng đó cũng chính là điểm ưu, vì nó không đi theo môtip hiện nay, chính điều đó tạo nên cái mới lạ của một tác phẩm cũ.
Nhân vật chính của truyện chúng ta sắp đọc tên Trương Thắng, vốn không theo đuổi kịp thời đại, bế tắc trong sinh hoạt và cuộc sống, nhưng trong một dịp tình cờ y đạt được kỳ ngộ, từ đó trở mình thay đổi vận mệnh, vốn cho rằng bản thân đã bước trên con đường bằng phẳng tươi đẹp, nhưng không ngờ đó là lối vào "bãi săn danh lợi", bắt đầu cuộc sống có đầy đủ ngọt bùi chua cay, đầy sóng gió hiểm nguy, cũng không thiếu vinh quang kích tình ...
** Truyện có rất nhiều chi tiết không theo nguyên tác.