Cô Dâu Của Tổng Giám Đốc
✍ Đại Mạc Tuyết Lan
115 chương
1,272 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Khủng hoảng
- Chương 2: Tân hôn
- Chương 3: Đụng xe
- Chương 4: Lục gia
- Chương 5: Sống rất tốt
- Chương 6: Người lãnh đạo mới
- Chương 7: Anh ta là giám đốc mới
- Chương 8: Cảm giác không giống nhau
- Chương 9: Anh ấy là anh trai
- Chương 10: Không được tự nhiên
- Chương 11: Cảm giác chán ghét
- Chương 12: Đưa cô đi bệnh viện
- Chương 13: Tư tưởng không tập trung
- Chương 14: Bắt gặp mập mờ
- Chương 15: Tình cảm của Tử Hiên
- Chương 16: Thật sự không giống cô
- Chương 17: Tử Hiên say rượu
- Chương 18: Chăm sóc anh
- Chương 19: Cô ấy rất tốt
- Chương 20: Tôi đói rồi!
- Chương 21: Cùng gối
- Chương 22: Quan hệ có chuyển biến
- Chương 23: Anh ta là ai?
- Chương 24: Các người rất ân ái* (1)
- Chương 25: Các người rất ân ái (2)
- Chương 26: Đồng thị
- Chương 27: Lôi Lôi, chúc mừng hạnh phúc
- Chương 28: Rất nhớ em
- Chương 29: Đồng bọn đáng ghét
- Chương 30: Đến đồn cảnh sát
- Chương 31: Đối mặt với tiểu tam*
- Chương 32: Ký giả vây quanh
- Chương 33: Tin đồn
- Chương 34: Sao anh lại ở nơi này
- Chương 35: Chúng ta yêu nhau thôi
- Chương 36: Em là phụ nữ sao?
- Chương 37: Em ngủ cùng anh
- Chương 38: Lúng túng
- Chương 39: Thật sự rất nhớ nhà
- Chương 40: Từ chức
- Chương 41: Anh yêu em thật sao?
- Chương 42: Anh thật sự yêu em
- Chương 43: Đây chính là yêu
- Chương 44: Ải mỹ nhân
- Chương 45: Cùng anh đi làm
- Chương 46: Tớ chỉ nói giỡn
- Chương 47: Tham gia bữa tiệc
- Chương 48: Chân tướng của sự việc
- Chương 49: Anh thích cô ấy?
- Chương 50: Thiếu hụt tin tưởng
- Chương 51: Trở lại trước kia
- Chương 52: Cậu ở đây trốn tránh cái gì?
- Chương 53: Chiến tranh giữa đàn ông
- Chương 54: Cho em hạnh phúc
- Chương 55: Tiểu Mạt trở về
- Chương 56: Jack
- Chương 57: Đừng hiểu lầm
- Chương 58: Chúng ta ly hôn
- Chương 59: Kiên quyết
- Chương 60: Xuất hiện tình trạng
- Chương 61: Sẽ không đưa cho anh
- Chương 62: Tôi biết rồi
- Chương 63: Yêu bất ngờ
- Chương 64: Ép buộc
- Chương 65: Đưa cơm
- Chương 66: Anh thất hứa
- Chương 67: Vị khách ngoài ý muốn
- Chương 68: Một đôi dở hơi
- Chương 69: Có thai
- Chương 70: Tới không đúng lúc
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Năm năm sau
- Chương 82: Không có ở nước Pháp (canh hai)
- Chương 83: Thư mời
- Chương 84: Hơi thở quen thuộc
- Chương 85: Bỏ qua
- Chương 86: Gặp nhau
- Chương 87: Trong mắt chỉ có cô
- Chương 88: Vui mừng
- Chương 89: Anh sợ!
- Chương 90: Một mình gặp nhau
- Chương 91: Gả cho anh
- Chương 92: Sự thật
- Chương 93: Bởi vì anh yêu em!
- Chương 94: Biến mất khỏi thế giới của tôi
- Chương 95: Quán bar
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
Thể loại: Hiện đại. ngược sủng đan xen. HE.
Số chương: 115
Converter: ngocquynh520
Edit: Thiên Yết
Đêm khuya tối thui.
Cô khoác áo choàng tắm sững sờ đứng ở cửa phòng tắm.
Trên giường lớn, hai thân thể trắng bóng liều chết quấn quít với nhau, phát ra âm thanh xấu hổ.
Cô thật sự rất muốn khóc, bởi vì người đàn ông trên chiếc giường kia chính là chồng mới cưới của cô.
Người đàn ông hình như không có phát hiện ra cô, càng dồn sức ra vào người phụ nữ dưới thân mình, khiến cho âm thanh của người phụ nữ phát ra càng thêm xấu hổ.
Đêm nay là đêm tân hôn của cô.
Cô chỉ là dựa theo yêu cầu của cha mẹ mà kết hôn với anh.
Cô chỉ là muốn một cuộc sống yên lặng.
Anh —— Lục Tử Hiên, người con trai thứ hai của tập đoàn Lục thị.
Một người luôn coi phụ nữ như món đồ lệ thuộc vào công tử nhà giàu, đối với anh mà nói phụ nữ chẳng là cái gì cả.
Nhưng mà anh đã cưới cô.
Nếu cô đã mong muốn gia nhập vào nhà họ Lục như thế.
Thì anh cũng rất nguyện ý cho cô một cuộc hôn nhân bất ngờ lại sâu sắc.
Đoạn ngắn thứ nhất:
"Thật xin lỗi. . . . . . Đứa bé của cô không có giữ được"
Bên trong phòng bệnh ảm đạm, Đồng Lôi nghe lời của bác sĩ, bi thống (bi thương và thống khổ) nhắm mắt lại.
"Đứa nhỏ là của anh sao?"
Lời nói của người đàn ông làm tổn thương cô sâu sắc, tại sao đến bây giờ anh vẫn còn làm nhục mình như vậy?.
Đoạn ngắn thứ hai:
"Lôi Lôi trước đây tất cả đều là lỗi của anh, xin em cho anh thêm một cơ hội nữa."
Người cao ngạo như anh, lại có thể biết ăn nói khép nép cầu xin cô. . . . . .
"Còn có tác dụng sao?"
Cô cười buồn bã.
Lục Tử Hiên sững sờ, nắm lấy cánh tay của cô.
"Có, bởi vì anh yêu em."
"Năm năm trước tôi không có nghe được câu này, bây giờ đã quá muộn."
Đồng Lôi lắc đầu một cái, gỡ bỏ cánh tay bị anh nắm được.