- Chương 1: Chúng ta cũng muốn ăn đào!
- Chương 2: Vương hoa nhi muốn làm nha hoàn?
- Chương 3: Bữa cơm trưa ăn không yên
- Chương 4: Canh cá mỹ vị
- Chương 5: Tính toán của Đinh thị
- Chương 6: Kế hoạch biết chữ của Vương Phúc Nhi
- Chương 7: Nha đầu thông phòng đến
- Chương 8: Tính toán của Hoa Đào
- Chương 9: Lão Tứ nhà họ Vương có người trong lòng
- Chương 10: Có tang sự!
- Chương 11: Đinh thị và Mã thị tính toán
- Chương 12: Nhìn thịt thơm ngon
- Chương 13: Tiền riêng đều giao ra đây cho ta!
- Chương 14: Bắt đầu kiếm tiền
- Chương 15: Thu hoạch a thu hoạch
- Chương 16: Kế hoạch vỗ béo của dì Hai
- Chương 17: Ý tốt của tú tài công
- Chương 18: Dì Hai thật giỏi!
- Chương 19: Tính toán của bà ngoại
- Chương 20: Vô duyên vô cớ bị một cái tát
- Chương 21: Anh Tử tranh đoạt
- Chương 22: Vương Thiết Tỏa đón dâu
- Chương 23: Nàng dâu mới so chiêu với mẹ chồng
- Chương 24: Chủ ý của Triệu thị
- Chương 25: Thu hoạch vụ mùa
- Chương 26: Thích thị thay đổi
- Chương 27: Đại bá mẫu tham ăn
- Chương 28: Hà Hoa quyết định
- Chương 29: Hai bà mối tới cửa
- Chương 30: Về tiền sính lễ
- Chương 31: Ý tưởng của Vương Đồng Tỏa
- Chương 32: Biện pháp của Triệu thị
- Chương 33: Con nhóc ngươi đứng lại đó cho ta!
- Chương 34: Vương lão đầu nhận thức
- Chương 35: Vương lão đầu nói ở riêng
- Chương 36: Quyết định xây nhà
- Chương 37: Cuộc sống mới
- Chương 38: Cuối năm giết heo
- Chương 39: Ngày ba mươi tết đi viếng mộ
- Chương 40: Mừng năm mới, hồng bao đến
- Chương 41: Vương Hoa Nhi uy vũ
- Chương 42: Tiết Nguyên tiêu kinh hồn
- Chương 43: Tiền tài ngoài ý muốn
- Chương 44: Tiểu đệ Vương Ngũ Bảo
- Chương 45: Mai quả phụ có mục đích riêng
- Chương 46: Măng gây tranh chấp
- Chương 47: Một cơ hội
- Chương 48: Măng chua ngon miệng
- Chương 49: Có xe
- Chương 50: Bà nương thiếu dạy dỗ
- Chương 51: Chuyện phong lưu của Mai quả phụ
- Chương 52: Vương Kim Tỏa mượn xe
- Chương 53: Diễm phúc sâu
- Chương 54: Vương Kim Tỏa muốn phản kích
- Chương 55: Công việc của Vương Đại Bảo
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58: Đi thăm người thân!
- Chương 59: Tới Tống gia chơi
- Chương 60: Chuyện là như vậy
- Chương 61: Đậu hủ chát
- Chương 62: Quyết định của biểu cô cô
- Chương 63: Dâng hương miếu nương nương
- Chương 64: Sinh ý mới
- Chương 65: Vương Đồng Tỏa thành thật
- Chương 66: Đánh nhau!
- Chương 67: Tranh một miếng thịt
- Chương 68: Một nha đầu thông phòng diệt vong
- Chương 69: Thích thị muối trứng gà
- Chương 70: Buôn bán thành công!
- Chương 71: Tú Nga xuất giá
- Chương 72: Thân mật, tiểu tam?
- Chương 73: Không lui tới cửa thân thích này!
- Chương 74: Dưa hấu mà thôi
- Chương 75: Đãi ngộ sinh nữ nhi
- Chương 76: Sói tới rồi!
- Chương 77: Người tốt có báo đáp
- Chương 78: Người lừa dối
- Chương 79: Triệu Thư Lâm rời nhà trốn đi
- Chương 80: Ông trời không nể mặt
- Chương 81: Mượn lương!
- Chương 82: Triệu thị tuyệt vời!
- Chương 83: Nhiều năm chịu đựng làm nàng dâu giờ thành mẹ chồng?
- Chương 84: Coi mắt nhi tức
- Chương 85: Đinh thị dựa vào bát quái!
- Chương 86: Hùn vốn làm buôn bán?
- Chương 87: Kim quy tế?
- Chương 88: Việc buôn bán không dễ dàng
- Chương 89: Cha nương của Tiểu Phượng
- Chương 90: Có dưa hấu rồi!
- Chương 91: Huyện lị là địa phương tốt
- Chương 92: Chuyện bát quái
- Chương 93: Vơ vét của dân!
- Chương 94: Oan gia quả thật đường hẹp
- Chương 95: Ta rất oan uổng!
- Chương 96: Chuyển nhà
- Chương 97: Đây là dịch bệnh gia cầm
- Chương 98: Phiền não trưởng thành
- Chương 99: Nữ nhi đều là khoản nợ
- Chương 100: Chọn nữ tế cũng không phải là chọn củ cải trắng
Thể loại: Xuyên không, điền văn.
Nội dung: xuyên qua thời không bố y cuộc sống.
Tìm tòi mấu chốt: nhân vật chính: Vương Phúc Nhi, cả nhà Vương gia┃ phối hợp diễn: Vương gia thôn, nhân vật khác ┃ cái khác: thật là làm ruộng
Coverter: nothing_nhh
Editor: ChieuNinh
Số chương: khoảng 180 chương
Một câu truyện thuần điền văn, kể về cuộc sống nông thôn làm ruộng, một câu chuyện có nhiều yếu tố đan xen.
Tục ngữ đều nói bà con xa không bằng láng giềng gần nhưng mà láng giềng gần có đôi khi cũng sẽ ham món lợi nhỏ tiện nghi.
Đều nói ra trận phụ tử binh, đánh hổ thân huynh đệ, nhưng mà trong quan hệ huynh đệ vẫn có tâm tư riêng.
Đều nói bàn tay có ngón dài ngón ngắn nhưng trưởng bối cũng không cần quá bất công như vậy.
Xung quanh thì muôn vàn loại người, có người mạnh mẽ, có ích kỷ, có thành thực, còn có...vân vân.
Nói tóm lại, Vương Phúc Nhi cảm thấy rằng chỉ có một chữ loạn.