- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15: Nỗi lòng Tạ Điệt (1)
- Chương 15-2: Nỗi lòng Tạ Điệt (2)
- Chương 16: Tình một đêm
- Chương 17: Tâm tình trong bóng tối
- Chương 18: Nụ hôn đầu
- Chương 19: Là cô đã sai sao?
- Chương 20: Đôi mắt
- Chương 21: Tin bát quái
- Chương 22: Cảnh tượng trước mắt
- Chương 23: Hiểu lầm
- Chương 24: Căn phòng cho người anh thích
- Chương 25: Bình Yên
- Chương 26: Sự thật về đôi mắt Giang Trạch Dư
- Chương 27: Kim chủ đó
- Chương 28: Bắt đầu từ nơi này
- Chương 29: Người của Chu gia
- Chương 30: 4 người bạn trai lộ diện
- Chương 31: Vì sao Giang Trạch Dư ngồi tù?
- Chương 32: Điều quan trọng là hiện tại
- Chương 33: Trò chơi ghép hình
- Chương 34: Bí mật hào môn
- Chương 35: Cô muốn cùng anh một lần nữa ở bên nhau
- Chương 36: Bức tranh hoàn thiện
- Chương 37: Anh còn cần em không?
- Chương 38: Thừa dịp say muốn lợi dụng em?
- Chương 39: Em rất dũng cảm, 5 năm qua, cám ơn em
- Chương 40: Đâu có cô gái nào giống em vậy
- Chương 41: Sau này em còn phải dựa vào anh đấy
- Chương 42: Bị lừa
- Chương 43: Sướng không?
- Chương 44: Cư dân mạng xuất sắc
- Chương 45: Cư dân mạng xong rồi
- Chương 46: Chỉ Cần Gặp Đúng Người
- Chương 47: Chuyển Đến Nhà Anh
- Chương 48: Cửa Sổ Ở Đây Rất Chắc
- Chương 49: Chu Tử Tuấn Ra Tù
- Chương 50: Khi Nào Xuất Viện?
- Chương 51: Giang Ca Ca
- Chương 52: Cảm Giác Tội Lỗi
- Chương 53: Âm Mưu
- Chương 54: Cứu Mạng
- Chương 55: Bắt Cóc
- Chương 56: Ngửa Bài
- Chương 57: Anh không hối hận
- Chương 58: Phiên Ngoại 1 – Cầu Hôn
- Chương 59: Phiên ngoại 2
Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, HE, gương vỡ lại lành, nữ chủ, 1v1
Anh ngồi tù 2 năm khi đang trong kì tuyển sinh đại học. Chàng trai xuất thân từ một khu chợ, gia cảnh bình thường, tai bay vạ gió thế nào lại bị toà án phán quyết có tội.
Cô được mệnh danh là “công chúa” của Tạ gia. Xuất thân giàu có, xinh đẹp, là “con nhà người ta” trong mắt các ông bố bà mẹ của giới thượng lưu.
2 người lần đầu gặp nhau khi anh nhặt được hoa tai kim cương của cô. Vì đền ơn cô mua hẳn cho anh 3 tháng cơm thịt xào ớt xanh. Để chống đối chuyện xem mắt mà Tạ gia sắp xếp, cô muốn anh làm bạn trai cô. Cứ vậy mà bên nhau 3 năm đại học.
Hoàn thành năm cuối đại học, cô chia tay anh. “Giang Trạch Dư, những người theo đuổi tôi có thể xếp hàng dài từ đây đến tận Hương Sơn, anh vừa nghèo lại còn từng ngồi tù, dựa vào cái gì mà nghĩ rằng tôi sẽ ở bên anh suốt đời?”
Khi nói xong lời chia tay, cô cầm ô đi ngang qua anh, cô đã thoáng nghe lời nói cuối cùng của anh. Đáng tiếc cơn mưa mùa hạ ở Bắc Kinh xen lẫn tiếng sấm, cô chỉ nghe được chữ đầu tiên, chính là từ “em”.
Vài ngày sau, cô ra nước ngoài, 5 năm chưa từng quay về.
– 5 năm sau –
Anh nhìn thẳng về phía cô: “Em có nhớ lời cuối cùng anh nói với em vào ngày chia tay không?”
“Em quả nhiên không nhớ. Anh chỉ là, muốn em đừng đi quá xa, hãy đợi anh đến tìm em, anh sẽ đi tìm em”
Anh ngồi tù 2 năm khi đang trong kì tuyển sinh đại học. Chàng trai xuất thân từ một khu chợ, gia cảnh bình thường, tai bay vạ gió thế nào lại bị toà án phán quyết có tội.
Cô được mệnh danh là “công chúa” của Tạ gia. Xuất thân giàu có, xinh đẹp, là “con nhà người ta” trong mắt các ông bố bà mẹ của giới thượng lưu.
2 người lần đầu gặp nhau khi anh nhặt được hoa tai kim cương của cô. Vì đền ơn cô mua hẳn cho anh 3 tháng cơm thịt xào ớt xanh. Để chống đối chuyện xem mắt mà Tạ gia sắp xếp, cô muốn anh làm bạn trai cô. Cứ vậy mà bên nhau 3 năm đại học.
Hoàn thành năm cuối đại học, cô chia tay anh. “Giang Trạch Dư, những người theo đuổi tôi có thể xếp hàng dài từ đây đến tận Hương Sơn, anh vừa nghèo lại còn từng ngồi tù, dựa vào cái gì mà nghĩ rằng tôi sẽ ở bên anh suốt đời?”
Khi nói xong lời chia tay, cô cầm ô đi ngang qua anh, cô đã thoáng nghe lời nói cuối cùng của anh. Đáng tiếc cơn mưa mùa hạ ở Bắc Kinh xen lẫn tiếng sấm, cô chỉ nghe được chữ đầu tiên, chính là từ “em”.
Vài ngày sau, cô ra nước ngoài, 5 năm chưa từng quay về.
– 5 năm sau –
Anh nhìn thẳng về phía cô: “Em có nhớ lời cuối cùng anh nói với em vào ngày chia tay không?”
“Em quả nhiên không nhớ. Anh chỉ là, muốn em đừng đi quá xa, hãy đợi anh đến tìm em, anh sẽ đi tìm em”