- Chương 1: Phần Thủy trấn
- Chương 2: Bảng nhiệm vụ
- Chương 3: Dung dịch phục hồi
- Chương 4: Nhập học
- Chương 5: Bạn cùng phòng
- Chương 6: Chuyện mỹ nữ
- Chương 7: Thi sát hạch
- Chương 8: Có thêm tích phân
- Chương 9: Thuộc lòng từ điển
- Chương 10: Trình Dĩ Hoa
- Chương 11: Không tập trung
- Chương 12: Bị tố cáo
- Chương 13: Cấm di động
- Chương 14: Sữa nguyên chất
- Chương 15: Ba nghìn mét
- Chương 16: Có vấn đề
- Chương 17: Điểm trung bình
- Chương 18: Đại hội thể dục thể thao
- Chương 19: Phá kỉ lục
- Chương 20: Hảo bằng hữu
- Chương 21: Tiền Gia Vân
- Chương 22: Cha mẹ ruột
- Chương 23: Hảo bằng hữu
- Chương 24: Giá trị danh vọng
- Chương 25: Phòng tối
- Chương 26: Tiền hỗ trợ
- Chương 27: Các thầy cô
- Chương 28: Chia cổ phần
- Chương 29: Đầu bếp Trình
- Chương 30: Nghĩ tới tương lai
- Chương 31: Giận chó đánh mèo
- Chương 32: Canh xương
- Chương 33: Thăng cấp
- Chương 34: Giặt quần sịp
- Chương 35: Xem ảnh chụp
- Chương 36: Giác quan thứ sáu
- Chương 37: Cãi nhau
- Chương 38: Xóa bỏ lời đồn
- Chương 39: Hai mươi vạn
- Chương 40: Tình đồng đội
- Chương 41: Tích cóp tích phân
- Chương 42: Nghỉ đông
- Chương 43: Đọc thêm sách
- Chương 44: Phân ban
- Chương 45: Lên thủ đô
- Chương 46: Tai Nạn
- Chương 47: Mục tiêu tên cướp
- Chương 48: Cô vợ nhỏ
- Chương 49: Cúp Hoa Thừa
- Chương 50: Nước vôi trong
- Chương 51: Đại thúc khống
- Chương 52: Triệu Vân Ân
- Chương 53: Thiếu nữ
- Chương 54: Đi dự thi
- Chương 55: Vòng diễn thuyết
- Chương 56: Bị ăn trộm
- Chương 57: Ngủ chung giường
- Chương 58: Kéo bè đánh nhau
- Chương 59: Ngốc bạch ngọt
- Chương 60: Có dã tâm
- Chương 61: Star trek
- Chương 62: Cán sự kỷ luật
- Chương 63: Vô tâm
- Chương 64: Điềm xấu
- Chương 65: Phỏng vấn
- Chương 66: Làm trợ lý
- Chương 67: Đồ Luyện kim
- Chương 68: Diễn viên phụ
- Chương 69: Khâu bít tất
- Chương 70: Vẹt Nam
- Chương 71: Cậu cũng thế
- Chương 72: Lục Thấm Nhã
- Chương 73: Tận dụng tài nguyên
- Chương 74: Văn Thư Dương
- Chương 75: Trở thành truyền kỳ
- Chương 76: Triệu Quân Dã
- Chương 77: Quà tặng
- Chương 78: Gặp gỡ Vương lão
- Chương 79: Ông nội Tưởng
- Chương 80: Ha ha đát
- Chương 81: Linh vật
- Chương 82: Xe đạp
- Chương 83: Trà hoa cúc
- Chương 84: Thổ lộ
- Chương 85: Bạch nhãn lang
- Chương 86: Tiểu hỗn đản
- Chương 87: Hoang Dại quân
- Chương 88: Meo meo meo
- Chương 89: Thiết bị định vị
- Chương 90: Trở nên cường đại
- Chương 91: Thi đại học
- Chương 92: Lên đại học
- Chương 93: Liêu Bác Dương
- Chương 94: Kẻ xấu
- Chương 95: Chị em gái
- Chương 96: Kẹo bảy màu
- Chương 97: Ngọt nị
- Chương 98: Ôm đùi
- Chương 99: Phần đại lễ
- Chương 100: Ăn dấm chua
Tên gốc: Trọng sinh học bá chi lộThể loại: Hiện đại, trọng sinh, hệ thống, vườn trường, trúc mã, cường cường, ấm áp, tình hữu độc chung, chậm nhiệt văn, thanh thủy văn, 1×1, HE.
Couple: Thiên tài muộn tao trung khuyển công x ôn hòa học bá nam thần thụ
Tình trạng bản raw: Hoàn: 140 Chương chính văn + 18 phiên ngoại
Editor: Jeremy
Hiện tại thì Thẩm Thúc Thầm chỉ là một trạch nam bình thường mà thôi mặc dầu lúc trước cậu từng là một học bá cao lãnh.
Mọi thứ đối với cậu đều vô ích, có nhà có tiền thì sao khi người thân duy nhất của cậu hiện tại đang trong vòng lao tù.
Nếu có thể quay trở lại thời gian học trung học, kèm một hệ thống học tập, cậu định làm thế nào?
Tấn Giang Ngân bài biên tập đánh giá
Mang theo hệ thống học tập quay trở lại thời trung học, Thẩm Húc Thần từng là học bá, giờ lập chí sống lại một đời sẽ trở thành học thần. Một lòng kiên định, cần cù cố gắng, nghiêm khắc kiềm chế bản thân, Thẩm Húc Thần có được hệ thống cũng không ỷ lại hệ thống, đi bước nào chắc bước đó.
Trong quá trình đó, tự hứa sẽ không ra tay với thẳng nam, lại không ngờ mình lại được một vị thẳng nam theo đuổi. Thiếu niên thiên tài mà trung nhị yên lặng giơ đùi lóng lánh ánh vàng ra trước mặt cậu, mặt không đổi sắc nói: “Muốn ôm không?”
Hai tên học bá thì yêu nhau thế nào? Trong truyện, ôn hòa tiểu thụ vẫn luôn cho rằng mình là một lão quỷ trùng sinh, bởi vậy mà luôn coi bạn học quanh mình như tiểu hài tử.
Trung nhị tiểu công vẫn luôn cho mình là thiên tài chân chính, bởi vậy mà luôn coi bạn học quanh mình như phàm nhân trần tục.
Hai người đều sống thiên về lý trí hơn tình cảm nhưng tình yêu lại luôn tới bất ngờ và thú vị như thế.
Tác giả khắc họa nhân vật sinh động đầy đủ, tình tiết chắc chắn hợp lý, vì thế mỗi khi tiểu công tiểu thụ tương tác hỗ động nhau, cảm quan cực kỳ mãnh liệt, quả thực manh muốn chớt!
Spoil của Kurein
Nói chung truyện rất ấm áp, tam quan của tác giả rất là chính. Tỷ như nói với kẻ thù của mình đi, ban đầu thụ trọng sinh là không có giải thích vì sao, từ từ sau này mới hé lộ nguyên nhân thụ chết đi. Thụ cũng suy đoán ra ai là kẻ thù của mình, ai là kẻ giết mình, nhưng mà thụ không tính đi trả thù, bởi vì “Nếu đã xem bọn họ như rác rưởi thì tại sao phải biến bản thân mình cùng cấp bậc với bọn họ. Cứ cố gắng hết mình, đợi tới khi bản thân đứng cao hơn họ thì dù bọn họ có làm gì, muốn giết cũng là điều hết sức dễ dàng”, thụ không xem trọng chuyện báo thù, thay vào đó luôn trân trọng cuộc sống của mình, trân trọng thời gian ở bên cạnh thân nhân cùng ái nhân. Đây là điều ít thấy ở các loại văn trùng sinh, cũng là lý do mà tớ khá thích bộ này. Các bộ truyện trọng sinh khác đa số đều nhằm vào việc báo thù, cảm giác có chút mâu thuẫn, bởi vì đời trước kia đúng là kẻ thù thật, nhưng đời này đám người kia có làm gì đâu mà tự dưng đi báo thù họ. Bởi thế cho nên đến cuối cùng, cũng chỉ có một vài đoạn miêu tả công “giúp đỡ” thúc đẩy bọn họ tự tìm đường chết cho mình mà thôi.
Vài dòng suy nghĩ cá nhân: Truyện cũng thuộc kiểu dốc lòng, không có quá nhiều yếu tố mới mẻ, hệ thống coi như một loại công cụ giúp thụ đạt thành nhiều mục đích chứ không quá mức bàn tay vàng, mọi thứ đều phải do thụ nỗ lực đạt lấy chứ không phải tự dưng mà có. Cho nên có lẽ sẽ có người bảo là hệ thống trong truyện quá mức mờ nhạt, không như mấy truyện khác bán manh hoặc là giúp đỡ nvc, ở đây cảnh báo trước. Công rất là manh > w
Nội dung đại khái như vầy: Đời trước thân nhân của thụ là ông nội và chị đều sống không mấy an ổn, ông nội bệnh nặng qua đời, chị thụ thì lầm tin chồng mà bị hãm hại bỏ tù, bản thân thụ bị tiểu nhân hãm hại mà tàn phế một tay không thể làm bác sĩ, sống trạch ở nhà thì vô cớ bị giết chết, sau đó trùng sinh trở về thời niên thiếu, bên người có thêm cái hệ thống học tập.
Đời này thụ quyết tâm sống cho ra hồn, cứu vớt thân nhân của mình, cũng dần dần bước lên con đường học bá tiến tới học thần, nam thần quốc dân…
Bởi vì từng trải qua một đời nên thụ biết một số việc, vô tình tiện tay cứu vớt một con tiểu công, sau đó cũng bị quấn quít tới hết đời.
Công là chuẩn học bá, IQ cao EQ cũng cao nhưng tâm lạnh, lười giao tiếp, coi thường phàm nhân, chịu tiếp xúc với thụ là vì “tưởng” thụ cùng là người ở “thần đàn” như mình. Sau lại bị thụ hấp dẫn mà yêu luôn.
Sau đó là con đường thành nam thần của thụ triển khai.