- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25: Xin lỗi “Nếu anh bằng lòng yêu xa thì sao?”
- Chương 26: Tôi cmn mặc áo số 7 lúc nào…
- Chương 27: Hàng Hữu
- Chương 28
- Chương 29: Khi chúng ta hôn nhau, có phải em cmn nghĩ đến…
- Chương 30: Nhưng anh cũng vì anh trai anh, không thể bỏ qua sao…
- Chương 31: “Là phẫu thuật bệnh tim bẩm sinh.”
- Chương 32: Chăm bệnh “Giữa chúng ta vẫn được xem là trong sạch sao?”
- Chương 33: “Lục Giai Ân, anh phải ở lại đây.”
- Chương 34: Hàng Hữu sắp về nước, Lục Giai Ân sẽ không cần mình…
- Chương 35: “Cậu ta là loại đàn ông gì mà trốn ở nước ngoài?”
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38: Vì sao em vẽ anh?
- Chương 39: Anh không thể ôm em một chút sao?
- Chương 40
- Chương 41: Hèn mọn
- Chương 42: Tiếp đón “Em yêu anh?”
- Chương 43: “Anh với Ứng Huyên ai đẹp trai hơn?”
- Chương 44: “Anh có muốn làm gì em đâu”
- Chương 45
- Chương 46: “Anh bị đứt tay rồi, em băng bó giúp anh đi.”
- Chương 47: Băng bó “Anh đừng động chạm tay chân như thế.”
- Chương 48: “Em vẫn cảm thấy anh không tốt thì lại đá anh đi là được rồi…”
- Chương 49: “Cậu ta tỏ tình với em?”
- Chương 50
- Chương 51: “Quay lại với anh? Hôn anh? Ôm anh?”
- Chương 52: “Tùy anh. Muốn cởi thì kéo rèm lại.”
- Chương 53: “Anh lại làm sai việc gì rồi ư?”
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Luống cuống
- Chương 57: “Hôn lưỡi ấy.”
- Chương 58: Con ngươi Lục Giai Ân đột nhiên co rút lại. Thắt?…
- Chương 59
- Chương 60: Đám cưới
- Chương 61: Quán bar
- Chương 62: “Quay lại với anh đi, được không?”
- Chương 63: Làm bạn
- Chương 64: Mưa
- Chương 65: Hôn
- Chương 66: Tái hợp
- Chương 67: Kể chuyện ngày xưa
- Chương 68: Gặp gỡ
- Chương 69: Bản năng
- Chương 70: Cầu hôn
- Chương 71: Thường ngày
- Chương 72: Ngoại truyện
- Chương 73: Phiên ngoại (tiếp)
- Chương 74: Hết
Bạn đang đọc truyện Ngầm Mê Muội của tác giả Đào Hòa Chi. Trong suốt hai năm ở bên nhau, Tần Hiếu Tắc luôn cảm nhận rằng Lục Giai Ân yêu mình sâu đậm. Cô ta đã từng giấu kín nước mắt khi thấy chân Tần Hiếu Tắc bị thương, luôn ủng hộ anh trong mọi trận bóng rổ, và tỏ ra nắm rõ từng chi tiết về cuộc sống của anh. Thậm chí, mỗi khi có mâu thuẫn, cô luôn là người đầu tiên đầu hàng để bảo vệ tình yêu của họ. Ánh mắt của cô luôn tràn đầy tình cảm và nhu tình, giống như nước trong veo...
Tuy nhiên, sau khi họ chia tay, Tần Hiếu Tắc trải qua một thời gian đầy trầm cảm. Lúc đó, anh tình cờ phát hiện rằng trong trái tim của Lục Giai Ân vẫn còn một vết thương sâu, và anh chỉ là một bản sao thay thế. Điều này đã khiến anh nhận ra rằng không chỉ có những lời nói dối có thể lừa gạt, mà thậm chí cả đôi mắt cũng có thể giấu đi sự thật.
Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Có Chết Cũng Không Ly Hôn hay Dục Vọng Cố Chấp Của Anh của cùng tác giả.