- Chương 1-1: Hoa Thành (1)
- Chương 1-2: Hoa Thành (1)
- Chương 2: Hoa Thành (2)
- Chương 3: Hoa Thành (3)
- Chương 4: Hoa Thành (4)
- Chương 5: Hoa Thành (4)
- Chương 6: Đại yêu
- Chương 7: Bồng lai bí cảnh (một)
- Chương 8: Bồng lai bí cảnh hai
- Chương 9: Bồng lai bí cảnh (3)
- Chương 10: Cây gả (1)
- Chương 10-2: Cây gả (2)
- Chương 10-3: Cây gả (3)
- Chương 11: Cây gả (2)
- Chương 11-2: Thụ gả 2
- Chương 12: Chuyện cũ nhà họ Vương 1
- Chương 13: Chuyện cũ của Vương gia 2
- Chương 14: Chuyện cũ của Vương gia 3
- Chương 15: Túy trần gian (1)
- Chương 16: Túy trần gian (2)
- Chương 17: Túy trần gian (3)
- Chương 18: Ngoại truyện 1: Ta và đồ đệ ngu xuẩn của ta
- Chương 19: Túy nhân gian (4)
- Chương 20: Tuý nhân gian (5)
- Chương 21: Nhĩ Trung Nhân (một)
- Chương 22: Nhĩ Trung Nhân (hai)
- Chương 23: Phượng Lân Châu (một)
- Chương 24: Phượng Lân Châu (2)
- Chương 25: Phượng Lân Châu (3)
- Chương 26: Phượng Lân Châu (4)
- Chương 27: Bất Chu - Một
- Chương 28: Bất Chu (2)
- Chương 29: Bất Chu (3)
- Chương 30: Bất Chu bốn
- Chương 31: Bất Chu ngũ
- Chương 32: Bất Chu sáu
- Chương 33: Bất Chu bảy
- Chương 34: Bất Chu (8)
- Chương 35: Bất Chu (9)
- Chương 36: Bất Chu (10)
Editor: Kinh Thuế
Convert: ngocquynh520
Thể loại:Huyền huyễn, tu tiên, hài, 1v1, HE.
Nhân vật chính:Bạch Tỳ, Đằng Sơ Nhất.
Phối hợp diễn: Tiêu Diễn, Vương Linh, Hợp Hoan, Vạn Kỳ.
Xuất thân của Bạch Tỳ từ tiên môn Bất Chu cũng chính vì thế làm sao cô có thể hưởng thụ cuộc sống trụy lạc ăn chơi lăn lộn chốn hồng trần này được chứ....Rồi làm sao hô mưa gọi gió, nào còn là xưng bá thiên hạ? Không không không, Bạch Tỳ chỉ nghĩ cách thuần phục được tọa kỵ (vật cưỡi) của mình…
(Này, chính cô là thú, còn muốn cưỡi ai nữa!)
Tiểu kịch trường:
Ngày nào đó
Bạch Tỳ: Để cho ta cưỡi một chút thôi!
Đằng Sơ Nhất: tà tà liếc một cái!
Bạch Tỳ:` ~~` rõ ràng là tọa kỵ của ta!
Đêm nào đó
Đằng Chi Sơ: Ngoan, tự mình đến ngồi lên.
Bạch Tỳ: (-_-!!!)
Đằng Sơ Nhất: Sao? Bổn tọa không phải “vật cưỡi” của ngươi sao?
Bạch Tỳ: một vạn năm rồi, tại sao ngươi còn không thành tiên hả?
Đằng Sơ Nhất: (chậm rãi cầm tay Bạch Tỳ đặt trên trái tim mình) nơi này yêu khí rất nặng.