Tháng Ngày Bị Ép Liên Hôn Với Thái Tử Địch Quốc
✍ Kiều Bệ
Hoàn thành
Đam MỹCổ Đại
108 chương
2,720 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
/2
Bạn đang đọc truyện Tháng Ngày Bị Ép Liên Hôn Với Thái Tử Địch Quốc của tác giả Kiều Bệ. Bởi vì từ nhỏ Hàm Sênh đã ốm yếu bệnh tật, vì vậy đành phải giả gái, sau đó bình yên trưởng thành.
Một ngày nọ, hai nước xảy ra chiến tranh, thấy quân mình có vẻ yếu thế hơn, "Công chúa" bèn chạy lên cổng thành, hò hét khích lệ sĩ khí cho huynh trưởng, không ngờ lại bị Thái Tử đang hăng tiết gà nhìn thấy dung nhan.
Ánh mắt sắc bén kia y như lưỡi dao, chuẩn xác lướt qua hàng vạn quân mã, sau đó không hề dời khỏi gương mặt tinh xảo tuyệt trần của hắn.
Thỏa thuận hòa thân được thành lập, bão táp giữa hai nước bắt đầu nổi lên.
Thái tử Bắc quốc như hổ rình mồi, chỉ cần mỹ nhân tới tay sẽ lập tức ngừng chinh phạt.
Hoàng thất Nam quốc hoảng sợ hoang mang, mẹ nó, người mà ngươi muốn cướp chính là Hoàng tử đấy!
Tranh thủ sự bình yên tạm bợ cho con dân, Hàm Sênh đành phải gả đi xa xứ, lấy cớ sức khỏe kém để kéo dài thời gian bị vạch trần.
Nhưng Thái tử Trạm Trinh như sói như hổ. Lần đầu tiên trông thấy Hàm Sênh, hắn đã quyết tâm phải nuốt đối phương vào bụng.
Ngày qua ngày, miếng không ăn được lại càng thành miếng ngon.
Hàm Sênh: … Suốt ngày cận kề một chỗ như vậy làm sao mà giấu đượcccc!!!!!!
Một ngày nọ, hai nước xảy ra chiến tranh, thấy quân mình có vẻ yếu thế hơn, "Công chúa" bèn chạy lên cổng thành, hò hét khích lệ sĩ khí cho huynh trưởng, không ngờ lại bị Thái Tử đang hăng tiết gà nhìn thấy dung nhan.
Ánh mắt sắc bén kia y như lưỡi dao, chuẩn xác lướt qua hàng vạn quân mã, sau đó không hề dời khỏi gương mặt tinh xảo tuyệt trần của hắn.
Thỏa thuận hòa thân được thành lập, bão táp giữa hai nước bắt đầu nổi lên.
Thái tử Bắc quốc như hổ rình mồi, chỉ cần mỹ nhân tới tay sẽ lập tức ngừng chinh phạt.
Hoàng thất Nam quốc hoảng sợ hoang mang, mẹ nó, người mà ngươi muốn cướp chính là Hoàng tử đấy!
Tranh thủ sự bình yên tạm bợ cho con dân, Hàm Sênh đành phải gả đi xa xứ, lấy cớ sức khỏe kém để kéo dài thời gian bị vạch trần.
Nhưng Thái tử Trạm Trinh như sói như hổ. Lần đầu tiên trông thấy Hàm Sênh, hắn đã quyết tâm phải nuốt đối phương vào bụng.
Ngày qua ngày, miếng không ăn được lại càng thành miếng ngon.
Hàm Sênh: … Suốt ngày cận kề một chỗ như vậy làm sao mà giấu đượcccc!!!!!!