- Chương 1: Vết cắn
- Chương 2: Không nghe lời
- Chương 3: Ức bách
- Chương 4: Không có chỗ trở về
- Chương 5: Là anh nợ tôi
- Chương 7: Ở thích đặc biệt
- Chương 8: Hầu hạ anh
- Chương 9: Ra giá đi
- Chương 10: Gười đàn ông kiêu ngạo
- Chương 11: Làm khó dễ
- Chương 12: Tức giận
- Chương 13: Trừng phạt mạnh mẽ
- Chương 14: Vị hôn thê
- Chương 15: Ái muội ở bàn ăn tối
- Chương 16: Dây dưa
- Chương 17: Ắt gặp
- Chương 18: Tra tấn
- Chương 19: Ác mộng
- Chương 20: Không được yên bình
- Chương 21: Chơi xấu
- Chương 22: Thương lượng
- Chương 23: Cuộc hẹn
- Chương 24: Thử
- Chương 25: Khiêu khích ác ý
- Chương 26: Lời nói trút giận độc ác
- Chương 27: Một chút yên tĩnh
- Chương 28: Xé mở ngụy trang
- Chương 29: Ước mắt thiên sứ
- Chương 30: Đến nhà gây chuyện
- Chương 31: Hong ba lại đến
- Chương 32: Xe chấn
- Chương 33: Chinh phục
- Chương 34: Chiếc điện thoại trầm mặc
- Chương 35: Ay rượu
- Chương 36: Tắm rửa
- Chương 37: Mở ra một chút
- Chương 38: Đe dọa
- Chương 39: Ống tốt hơn so với anh
- Chương 40: Oán hận qua lại
- Chương 41: Ói em yêu anh
- Chương 42: Tình đã chết
- Chương 43: Dọn khỏi nhà họ Lăng
- Chương 44: Cuộc sống mới tinh
- Chương 45: Cố ý bới móc
- Chương 46: Đánh nhau
- Chương 47: Ấm áp dựa sát vào nhau
- Chương 48: Làm người phụ nữ của anh
- Chương 49: Hạt quỳ
- Chương 50: Cùng nhau về nhà
- Chương 51: Ghen
- Chương 52: Trả thù
- Chương 53: Ổi giận
- Chương 54: Quyết liệt
- Chương 55: Tế bái
- Chương 56: Không cần chịu đựng
- Chương 57: Ắt đầu hoàn toàn mới
- Chương 58: Cùng nhau tham dự
- Chương 59: Vũ hội (thượng)
- Chương 60: Vũ hội (hạ)
- Chương 61: Ắp đặt
- Chương 62: Lời đồn đãi
- Chương 63: Ra mắt cha mẹ
- Chương 64: An đêm nguy hiểm
- Chương 65-1: Thiên đường hay địa ngục (Phần 1)
- Chương 65-2: Thiên đường hay địa ngục (Phần 2)
- Chương 66-1: Uy hiếm bằng máu (Phần 1)
- Chương 66-2: Uy hiếm bằng máu (Phần 2)
- Chương 67-1: Ai dám động đến người của anh? (phần 1)
- Chương 67-2: Ai dám động đến người của anh? (phần 2)
- Chương 68-1: Lễ đính hôn bị hủy (Phần 1)
- Chương 68-2: Lễ đính hôn bị hủy (Phần 2)
- Chương 69-1: Tự mình hãm hại mình (Phần 1)
- Chương 69-2: Tự mình hãm hại mình (Phần 2)
- Chương 70-1: Làm chứng (Phần 1)
- Chương 70-2: Làm chứng (Phần 2)
- Chương 71-1: Dùng hết thủ đoạn (Phần 1)
- Chương 71-2: Dùng hết thủ đoạn (Phần 2)
- Chương 72: Tin dữ
- Chương 73-1: Rơi vào trong bóng tối (Phần 1)
- Chương 73-2: Rơi vào trong bóng tối (Phần 2)
- Chương 74-1: Kiềm nén (Phần 1)
- Chương 74-2: Kiềm nén (Phần 2)
- Chương 76-1: Ác mộng (Phần 1)
- Chương 76-2: Ác mộng (Phần 2)
- Chương 77-1: Ác chỉnh An Hân (Phần 1)
- Chương 77-2: Ác chỉnh An Hân (Phần 2)
- Chương 78-1: Khôi phục trí nhớ (Phần 1)
- Chương 78-2: Khôi phục trí nhớ (Phần 2)
- Chương 79-1: Mất tích (Phần 1)
- Chương 79-2: Mất tích (Phần 2)
- Chương 80-1: Vạch trần chân tướng (Phần 1)
- Chương 80-2: Vạch trần chân tướng (Phần 2)
- Chương 81-1: Không nên yêu cầu anh (Phần 1)
- Chương 81-2: Không nên yêu cầu anh (Phần 2)
- Chương 82-1: Không tìm được bệnh án (Phần 1)
- Chương 82-2: Không tìm được bệnh án (Phần 2)
- Chương 83-1: Nguyên nhân sanh non (Phần 1)
- Chương 83-2: Nguyên nhân sanh non (Phần 2)
- Chương 84-1: Từ đầu đến giờ (Phần 1)
- Chương 84-2: Từ đầu đến giờ (Phần 2)
Thể loại: Hiện đại
Editor: Cát
Ban ngày, anh là cường hào hùng mạnh của gia tộc họ Lăng, làm mưa làm gió bá đạo mạnh mẽ.
Ban đêm, anh hóa thành ác mộng của cô, dây dưa điên cuồng không điểm cuối.
“Mở ra một chút, ngoan…” Anh thở hồng hộc, lồng ngực to lớn tiến lại gần, muốn thêm nữa.
Cô lặng thinh ngước lên, trong mắt không có một tia nhục cảm: “Đến tột cùng, anh còn muốn dây dưa bao lâu?”
Khóe miệng anh cười mị hoặc, cười tựa như không, nói: “Sinh là người của anh, chết là quỷ của anh.”
Một lần phản bội, đủ cho thế giới của cô héo úa.
Cho cô nếm trải tư vị tình yêu, anh lần nữa lại giang đôi cánh ác ma, vung lưới lớn khoanh tay nhìn cô rơi vào địa ngục khôn cùng.
. . . . . .
Góc xó âm u, khóe mắt anh đảo qua bóng dáng quen thuộc, đáy lòng trầm xuống. Quần áo trên người cô xốc xếch, mái tóc hỗn độn, đang bị mấy người đàn ông thay nhau đùa giỡn.
Anh bước nhanh tiến lên, ánh nhìn ảm đạm, cô rụt hai vai hoảng sợ thét chói tai, toàn thân run run. Đưa tay phất tóc cô trên trán, từng là cặp mắt to đen trắng rõ ràng kia nay chỉ còn lại một mảnh đục ngầu.
Cô bất lực ngẩng đầu, đưa ánh mắt đến chỗ sâu của anh: “Muốn ăn, đói…”
Cô điên rồi! Anh kinh hãi, trong cổ tràn ra một sự ngọt ngào, thân thể run run ôm cô vào lòng, một giọt lệ nóng rơi xuống nơi khóe mắt.
. . . . . .
Một năm kia, giọng nói ôn nhu vẫn còn bên tai, chung quy lại là bỏ lỡ. Thì ra tình yêu là rượu độc.