- Chương 1: Vực sâu tuyết lạnh
- Chương 2: Có gì mà không thể?
- Chương 3: Còn giá trị không?
- Chương 4: Chốt
- Chương 5: Rất mất hứng
- Chương 6: Tìm em
- Chương 7: Màu xám trầm mặc
- Chương 8: Run cái gì?
- Chương 9: Lon thiếc và chai thủy tinh
- Chương 10: Hít lấy hơi thở của nhau
- Chương 11: Cảm giác thỏa mãn bị trì hoãn
- Chương 12: Dọa ai chứ?
- Chương 13: Cô ấy không quan trọng
- Chương 14: Em rất sợ anh
- Chương 15
- Chương 16: Tiến bộ rất nhanh!
- Chương 17: Chẳng hề ấm áp
- Chương 18: Cảm giác cô độc
- Chương 19: Thật sự có sao
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36: Quyển 2: Đau đớn và hồng trần - Chương 36: Không thể tệ hơn nữa
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49: Anh đã trải qua như thế đấy
- Chương 50: Anh muốn gặp em
- Chương 51: By the fireplace
- Chương 52: Sớm muộn gì cũng bị em bức điên
- Chương 53: Người nhận lấy thương đau
- Chương 54: Em ra lệnh cho anh hôn em
- Chương 55: Nếu hôm nay không hôn được anh
- Chương 56: Chuyện của hai người chúng ta
- Chương 57: Một trang chưa giở qua
- Chương 58: Anh chờ Em
- Chương 59: Quả tim đập rộn ràng
- Chương 60: Anh cũng yêu em
- Chương 61: Từ đồng nghĩa của yêu
- Chương 62: Lạnh lùng và nóng bỏng
- Chương 63: Chờ đợi quá lâu
- Chương 64: Chờ mong một điều gì đó
- Chương 65: Lucky day
- Chương 66: Lạnh giá và sục sôi
- Chương 67: Giống bỏ trốn không?
- Chương 68: Chuyện của hai người
- Chương 69: Vằn thắn tôm
- Chương 70
- Chương 71: Ngoại truyện 1
- Chương 72: Ngoại truyện 2
- Chương 73: Ngoại truyện 3
- Chương 74: Ngoại truyện 4
- Chương 75: Ngoại truyện 5
- Chương 76: Ngoại truyện 6
- Chương 77: Ngoại truyện 7
- Chương 78: Ngoại truyện 8
- Chương 79: Ngoại truyện 9
- Chương 80: Ngoại truyện 10
Châu Liêm Nguyệt bỏ rất nhiều tâm sức để nâng đỡ một diễn viên vô danh tiểu tốt, khiến người ta khó mà hiểu nổi.
Hỏi anh vì sao.
Chẳng vì sao cả, chỉ cảm thấy sự cứng cỏi của cô rất thú vị.
Vì cái thú vị này, Châu Liêm Nguyệt lộ diện, chi tiền…
Cuối cùng đến cả trái tim cũng dồn vào theo.
Kết quả lại phát hiện ra, với anh, cô diễn viên kia chẳng có chút tình cảm nào.
Trái tim của cô thuộc về người khác.
…
“Nam Gia, nếu anh chết trước em, trên bia mộ, anh muốn khắc tên em.”
“Nếu chết sau em thì sao?”
“Những ngày tháng cô đơn tẻ nhạt sau khi em đi, chính là bia mộ cho quãng đời còn lại của anh.”
…
Không gì có thể khiến người như Châu Liêm Nguyệt phải cúi đầu.
Ngoại trừ Nam Gia.
Có một lần nghe nhạc, Châu Liêm Nguyệt nói, “cô ấy” trong ca từ đổi thành “anh ấy” có thể khái quát một cách chuẩn xác câu chuyện mục rữa dung tục này.
… “Thà để cô ấy rơi xuống hồng trần, làm người nhận lấy thương đau.”
Hỏi anh vì sao.
Chẳng vì sao cả, chỉ cảm thấy sự cứng cỏi của cô rất thú vị.
Vì cái thú vị này, Châu Liêm Nguyệt lộ diện, chi tiền…
Cuối cùng đến cả trái tim cũng dồn vào theo.
Kết quả lại phát hiện ra, với anh, cô diễn viên kia chẳng có chút tình cảm nào.
Trái tim của cô thuộc về người khác.
…
“Nam Gia, nếu anh chết trước em, trên bia mộ, anh muốn khắc tên em.”
“Nếu chết sau em thì sao?”
“Những ngày tháng cô đơn tẻ nhạt sau khi em đi, chính là bia mộ cho quãng đời còn lại của anh.”
…
Không gì có thể khiến người như Châu Liêm Nguyệt phải cúi đầu.
Ngoại trừ Nam Gia.
Có một lần nghe nhạc, Châu Liêm Nguyệt nói, “cô ấy” trong ca từ đổi thành “anh ấy” có thể khái quát một cách chuẩn xác câu chuyện mục rữa dung tục này.
… “Thà để cô ấy rơi xuống hồng trần, làm người nhận lấy thương đau.”