- Chương 1: Máu huyết xử nữ
- Chương 2: Ức hiếp
- Chương 3: Ngọc đá cùng vỡ
- Chương 4: Ngươi đừng vọng tưởng
- Chương 5: Thu khả ngâm
- Chương 6: Té xỉu
- Chương 7: Quỳ tới khi Vương Phi tỉnh lại
- Chương 8: Vô cùng nhục nhã
- Chương 9: Thảm án diệt môn
- Chương 10: Ngăn kiệu cáo trạng
- Chương 11: Nàng một kẻ điên
- Chương 12: Dựa vào cái gì phải giúp ngươi
- Chương 13: Ai làm nhục ai?
- Chương 14: Tuyệt đối là hôn quan (1)
- Chương 15: Tuyệt đối là hôn quan (2)
- Chương 16: Thần y tái thế
- Chương 17: Bọn họ là một người
- Chương 18: Nam tử trong mưa
- Chương 19: Gặp nạn
- Chương 20: Lôi đình?
- Chương 21: Hắc điếm
- Chương 22: Lại một lần cứu
- Chương 23: Hoa tuyết nhạn linh lung
- Chương 24: Kỳ tích
- Chương 25: Nằm mơ cũng không nghĩ đến
- Chương 26: Có một loại tàn nhẫn, tên là ôn nhu
- Chương 27: Chân tướng tàn nhẫn (1)
- Chương 28: Chân tướng tàn nhẫn (2)
- Chương 29: Quà gặp mặt của mẹ chồng (1)
- Chương 30: Quà gặp mặt của mẹ chồng (2)
- Chương 31: Ta đối với ngươi chỉ là đồng cảm
- Chương 32: Hợp trà yến (1)
- Chương 33: Hợp trà yến (2)
- Chương 34: Nụ hôn đầu tiên
- Chương 35: Thích sạch sẽ
- Chương 36: Thức tỉnh
- Chương 37: Kịch đèn chiếu
- Chương 38: Chuyện xưa
- Chương 39: Hãm hại (1)
- Chương 40: Hãm hại (2)
- Chương 41: Đã xảy ra chuyện
- Chương 42: Độc
- Chương 43: Hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng
- Chương 44: Kế trúng kế (1)
- Chương 45: Kế trúng kế (2)
- Chương 46: Binh bại núi lật
- Chương 47: Thất bại trong gang tấc
- Chương 48: Sương diệp mãn giai hồng (1)
- Chương 49: Sương diệp mãn giai hồng (2)
- Chương 50: Thê của ta, chỉ có nàng
- Chương 51: Mãn bàn giai thâu
- Chương 52: Kịch đèn chiếu một người
- Chương 53: Một hòn đá trúng hai con chim
- Chương 54: Đừng hy sinh vô nghĩa
- Chương 55: Đây cũng là gạt ta?
- Chương 56: Thật khiến cho người ta ghê tởm
- Chương 57: Biện pháp, có một
- Chương 58: Còn thứ gì không thể bán
- Chương 59: Không thể đối mặt, chi bằng cùng quên
- Chương 60: Còn muốn mạng của nàng
- Chương 61: Càng xa càng tốt
- Chương 62: Có ngọc Linh Lung
- Chương 63: Vui đến quên trời đất
- Chương 64: Chưa thấy ai ngốc như vậy
- Chương 65: Ai bảo ngươi rủa nàng
- Chương 66: Tú cầu chọn rể
- Chương 67: Đồng tâm đồng y
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70: Hoặc là người của ta, hoặc là địch của ta
- Chương 71
- Chương 72: Ăn cơm của ta, dùng đồ của ta, ngủ giường của ta
- Chương 73: Điềm báo đại hung
- Chương 74: Ta hận ngươi
- Chương 75: Tru di cửu tộc
- Chương 76: Độc dẫn cùng thuốc dẫn
- Chương 77: Nếu ngươi thật sự thích ta, cầu ngươi đừng cứu ta
- Chương 78: Ra Tần quan, tiến vào đại mạc
- Chương 79: Mất trí nhớ hoặc chết
- Chương 80: Nếu không có yêu, hãy để thù hận chống đỡ nàng
- Chương 81: Hiền vương
- Chương 82: Nạp Cát Nhã quận chúa
- Chương 83: Nguyện vì ngài cống hiến sức lực
- Chương 84: Tựa như người xưa ngay trước mắt
- Chương 85: Sinh không bằng dưỡng
- Chương 86: Đi lướt qua nhau
- Chương 87: Vị khách ngoài ý muốn
- Chương 88: Rước họa vào thân
- Chương 89: Hòa thân
- Chương 90: Chuyện cũ năm xưa
- Chương 91: Đả hổ động rừng
- Chương 92: Chờ những lời này của ngươi
- Chương 93: Làm khó dễ
- Chương 94: Loạn điểm uyên ương
- Chương 95
- Chương 96: Cho dù là địa ngục cũng vào
- Chương 97: Quân cờ vô dụng
- Chương 98: Bồi liễu phu nhân hựu chiết binh
- Chương 99: Trên thế gian, khoảng cách xa nhất
- Chương 100: Ngẩng đầu ba thước có thần minh
Tên cũ: Phế thiếp
Thể loại: cổ đại, HE
Nhân vật: nam chủ thâm sâu không lường, nữ chủ xinh đẹp , tính cách ngang tàng.
Chuyển ngữ: LTC
Nguồn raw: klxsw
Note: Đối với tên truyện mình xin giải thích một chút như thế này nhé : đây là nguyên tên Hán Việt của truyện. Nó là một câu thành ngữ của Trung Quốc nghĩa là everything has changed, it is not like before. Today we are no longer as we have been. The present cannot compare with the past. Time has changed and the good old days are gone. This is not the past. (mọi thứ đã thay đổi, không còn như trước đây nữa. Chúng ta của ngày hôm nay không còn như chúng ta đã từng. Hiện tại không thể so sánh với quá khứ. Thời gian thay đổi và những điều tốt đẹp đã đi qua, không còn là quá khứ)
Có thể có nhiều bạn biết truyện này qua cái tên khá thuần Việt là Xưa không bằng nay, nhưng vì là truyện cổ đại nên mình thích để tên Hán Việt hơn.
Giới thiệu
Nàng một đời làm nghề y, cơ thể mang tính hàn xưa nay hiếm thấy, máu có thể giải được kỳ độc, thế nhưng lại đem đến tai ương cho cả gia tộc.
Long Tiêu Đình - vị Vương gia tôn quý nhất Tường Long quốc, chấp chưởng cả một vùng phong vân. Hắn đưa nàng vào phủ làm thiếp, nhưng lại không đụng vào nàng, nhưng bất quá hắn muốn máu xử nữ của nàng để làm thuốc dẫn cho vương phi yêu quý của hắn. Vì muốn thoát khỏi sự trói buộc của hắn, nàng tình nguyện tự mình phá thân.
Long Đằng tướng mạo tuyệt mỹ, là hoàng đế Tường Long quốc, cũng là hoàng tôn được yêu thương nhất hoàng tộc, phóng đãng không kiềm chế được. Nàng rõ ràng chính là phi tử của hoàng thúc hắn, là người mà hắn tuyệt đối không thể động vào, vậy mà vẫn cố yêu.
Đỉnh Tuyết Sơn, một đoạn tình cảm sai lầm, nguyên lai nàng chỉ vì hắn mà mặc giá y (1)
(1) Giá y: y phục đỏ của các cô nương mặc khi gả về nhà chồng
Nàng nặng nề lê bước, kiếp này đã tận, nàng lựa chọn cốt nhục chia lìa, dứt khoát rời đi, đến thành nhỏ Giang Nam ở ẩn.
Vốn tưởng rằng có thể nhẫn nại một đời, với những chuyện bên ngoài, với những tình cảm lục dục nàng đều một lòng trốn tránh, nhưng chúng quy vẫn là tan cửa nát nhà.
Long Tiêu Đình, một mũi tên kia không chỉ xuyên qua thân thể nàng, mà còn đâm thủng cả trái tim của nàng nữa. Ngã vào lòng Long Đằng trước mặt, nàng đã thực sự muốn được giải thoát, nàng nói “Nếu ngươi yêu ta, xin ngươi đừng cứu ta”
Làm sao hắn có thể buông tay? Hắn sẽ dùng tất cả để đổi lấy về sinh mệnh của nàng.
Hai năm sau nàng biến thân thành quận chúa, kinh diễm trở về. Triều đình phe phái đối lập, báo thù, đoạt tử, tranh quyền, binh biến.
Đã định rằng người đó đi rồi.
Hắn thủy chung không buông xuống được, thế nhưng đã bỏ lỡ rồi.
Hắn một lòng trả giá, người có tình cuối cùng cũng sẽ thành thân quen.
Khi hắn hối hận……….
Khi hắn cố chấp…………
Nàng quay đầu nhớ lại rồi cười, lựa chọn của nàng, kiếp này không hối hận.